NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 322

Anh ghét cay ghét đắng tiếng còi tàu, vì nó là biểu tượng của sự ly

biệt. Đa Diễm còn chưa đến Nam Kinh, anh đã khóc cạn nước mắt. Anh
thậm chí còn không đủ tư cách để nghe tiếng còi tàu ly biệt.

Cuốn sách mới lật qua trang phụ bìa, tác giả đã nói lời giã biệt.

Đa Diễm trịnh trọng giới thiệu, chiếc vòng phải ngâm trong nước suối,

rồi mới được đeo. Đeo bên tay trái hay tay phải cũng phải tính kỹ, vì nó
không giống nhau. Nhưng anh chưa kịp ngâm nước, chiếc vòng đã đứt lìa.

Nếu còn có ngày mai, ta biết phải điểm trang gương mặt em như thế

nào? Cô dâu chưa đánh phấn, nước mắt đã đầm đìa khăn áo.

Nghe nói, trên blog cá nhân của Đa Diễm, có ảnh của anh.

Anh vào blog của cô lúc 1 giờ đêm ngày 4 tháng 5.

Vào giờ này, anh mới có đủ dũng khí để lên mạng, mới có đủ dũng khí

vào diễn đàn Tianya, mới có đủ dũng khí để đọc từng trang từng trang
những lời tiễn biệt của bạn bè cô gái. Sau đó, từ đường link trên diễn đàn,
anh vào trang blog của cô.

Anh lật xem từng tấm từng tấm trong album ảnh.

Sau nhiều bức ảnh chụp phong cảnh, anh nhận ra bức ảnh của mình.

Đó là bức ảnh chụp anh mặc bộ đồ màu trắng. Anh nợ Đa Diễm một

cái kết cho cuốn tiểu thuyết về cô ấy.

Anh làm đứt chiếc vòng của Đa Diễm.

Anh đứng nơi góc nhỏ trên trang blog của Đa Diễm.

Còn một anh bạn khác thì đang khóc như mưa, ngoài blog.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.