NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 325

- Chỉ cần không phải là tôi thì cứ nói.

Cô gái ngẩng đầu, bảo:

- Thế thì thôi không nói nữa.

Nước mắt tôi lăn dài. Tôi muốn khẽ khàng nhắc nhở chàng trai, nếu

vậy thì đừng hỏi làm gì. Bởi vì, sau đó, đồ đạc trong căn phòng sẽ ngày một
ít đi, những bức ảnh không cánh mà bay, ti vi để suốt đêm, và ngoài kia
một trận tuyết lớn đang ào ào kéo đến.

Sau đó, bạn cứ phải nói mãi không hết những lời dối trá. Đó là khi mẹ

gọi điện hỏi han cuộc sống của bạn. Bạn bảo, con ổn.

Nước mắt tôi không ngừng rơi.

Tôi yêu em, còn em có yêu tôi không?

Tôi yêu em, như thể chắc chắn sẽ yêu em, như thể tôi sinh ra là để chờ

đợi em, như thể dù có bận lòng vì ai, nỗi nhớ của tôi vẫn luôn hướng về
em. Tôi nhất định sẽ yêu em, nên có những đoạn đường đời mà dù phải quỳ
xuống, tôi cũng quyết vượt qua. Chàng trai trước mặt nở nụ cười thật tươi,
nói:

- Không sao, tôi biết em đang lo lắng điều gì. Đúng là có rất nhiều khó

khăn. Vậy tôi sẽ đưa em đi Bắc Kinh.

Cô gái nói:

- Vâng.

Tôi muốn nói với cô gái, đừng dễ dàng bảo “vâng” như vậy. Bởi vì,

sau đó, anh ta sẽ khiến cô bị tổn thương, cô sẽ khóc ròng đến nỗi khiến
người khác đau lòng. Đêm sâu sẽ tra tấn cô, đường về sẽ bùn sình lầy lội,
thành phố trở nên lạnh lẽo, và nụ cười chỉ trở lại trên môi cô tám năm sau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.