NGANG QUA THẾ GIỚI CỦA EM - Trang 47

- Người ta nói, thư sinh giết người bằng bút, quả không sai.

Kể từ hôm đó, thi thoảng Lâm Xảo lại viện cớ mượn đồ, hỏi bài

Trương Bình để rủ nó vào phố trượt băng. Việc gì, Trương Bình cũng đồng
ý giúp Lâm Xảo, chỉ trừ trượt băng. Nó bảo không thích làm mấy trò giống
đám lưu manh kia.

Cuối cùng cũng đến ngày tốt nghiệp cấp hai, bạn bè tôi mỗi người một

trí hướng, đại bộ phận bỏ về nhà kiếm kế sinh nhai. Nơi đây là một thị trấn
heo hút miền Bắc tỉnh Giang Tô, ai được tiếp tục đi học nghề đã tốt lắm rồi.
Các bạn nữ tìm nhau xin chữ ký, viết lưu bút. Lâm Xảo xin chữ ký của cả
lớp, sau đó lật riêng một trang giấy trắng tinh, lỏn lẻn tìm đến chỗ Trương
Bình.

Trương Bình nhả một vòng khói, chẳng buồn nhìn cô bạn, lạnh nhạt

nói:

- Are you crazy?

Lâm Xảo đỏ mặt nhưng kiên quyết không chịu gấp cuốn sổ lại.

Trương Bình búng tàn thuốc, sáp lại bên tai Lâm Xảo thì thào:

- Thực ra, tớ bị đồng tính luyến ái.

Lâm Xảo rưng rưng nước mắt, lẳng lặng gập cuốn sổ lại, lẳng lặng bỏ

đi.

Chừng ba, bốn ngày sau đó, đám du côn nọ phục sẵn trên đường

Trương Bình đi học về, tương một viên gạch to tổ chảng vào đầu nó,
Trương Bình ngã xe, đám du côn tẩn nó một trận kéo dài năm phút.

Sau ngày tốt nghiệp đại học, có lần về qua nhà, tôi nghe một người

bạn kể lại, học hết cấp hai, Lâm Xảo kết thân với đám du côn kia, đến năm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.