NGÁO ỘP LÚC NỬA ĐÊM - Trang 42

10

Henry đứng như bị đóng đinh xuống đất. Ông tròn mắt kinh hãi nhìn tôi.

— Cháu đã trông thấy nó mà. Rõ ràng nó đã đứng giữa hai gốc cây kia.

Cháu đảm bảo với chú như vậy!

— Thật thế ư? Đúng là hình nhân à? Cháu chắc thế không? – Henry hỏi

dồn dập, chân tay ông bắt đầu run bắn lên.

— Ờ… Có nghĩa là… Có lẽ đó chỉ là một bóng cây. – Tôi lúng túng trả

lời vì không muốn làm ông hoảng.

Cần phải nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác!

— Cháu bị ướt như chuột lột. Có khi cháu phải ra hong nắng đây. Bây giờ

mọi chuyện ổn rồi.

— Nhưng có đúng là cháu đã trông thấy nó không, Julie? – Henry hỏi lại,

mắt vẫn tròn xoe. – Có đúng là cháu đã nhìn thấy một hình nhân lảng vảng ở
chỗ này không?

— Ờ… Cháu cũng không dám chắc nữa. Cháu rất lấy làm tiếc vì chuyện

trông gà hoá cuốc này.

Thực ra tôi chỉ muốn có một điều: Henry bình tĩnh trở lại.

— Đây là một chuyện rất xấu, – Ông lầm rầm. – Một chuyện rất, rất dở.

Chú cần phải xem lại cuốn sách ấy. Chuyện dở quá!

Nói dứt lời, ông quay người chạy mất.

— Chú Henry!… Đợi bọn cháu với! – Tôi kêu lên. – Quay lại đi chú!

Đừng để bọn cháu ở đây một mình!

Nhưng muộn mất rồi. Henry đã biến mất sau những lùm cây.

— Chị phải đuổi theo chú ấy! – Tôi nói vội! – Rồi chị sẽ kể tất cả cho ông

nội biết. Mark, em hãy cầm lấy mấy cái cần câu và những thứ còn lại!

— Một mình em thôi ư? – Em tôi rên rỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.