NGÁO ỘP LÚC NỬA ĐÊM - Trang 53

Bà nội cười phá lên:

— Ồ, còn lâu mới đến mùa táo, cháu quên rồi sao?

— Thế ông nội không còn bị dị ứng với anh đào nữa hả bà? – Mark hỏi

độp một câu.

Bà nội bắt đầu cắt bánh.

— À không, mọi người ai mà chẳng thích món bánh anh đào. – Bà trả lời

mà không nhìn chúng tôi.

Rồi bà ngước mắt lên nhìn Henry trước khi nói tiếp:

— Tôi nói vậy có phải không Henry?

Henry cười tít mắt trả lời:

— Đó là món cháu thích hơn cả. Cụ Miriam chỉ biết làm những món

Henry này rất thích.

Ăn tối xong, ông nội Georges lại một lần nữa từ chối kể cho chúng tôi

nghe các câu chuyện kinh dị.

Ngồi quây quần xung quanh lò sưởi, chúng tôi đưa mắt ngắm nhìn những

ngọn lửa vô tình nhảy nhót bên trong. Mặc dù ban ngày khá nóng, song buổi
tối lại có vẻ lạnh đi đủ để chúng tôi thắp lên một ngọn lửa nhỏ.

Ông nội đang ngồi đung đưa trên ghế đu. Ông rất thích ngắm ngọn lửa

đang bập bùng cháy. Mọi bận, ông vẫn thường vừa ngắm nhìn bếp lửa, vừa
kể chuyện cho hai chị em tôi nghe, ánh lửa mặc sức chập chờn phản chiếu
trong đôi mắt xanh biếc. Và khi câu chuyện càng kinh dị hơn, thì giọng kể
của ông càng có vẻ truyền cảm hơn.

Ấy vậy mà tối hôm đó ông lại nhún vai từ chối yêu cầu của chúng tôi.

Ông buồn bã nhìn con gấu nhồi đặt cạnh tường phòng khách. Rồi ánh mắt ấy
dừng lại ở Henry.

— Các cháu à, ông chẳng còn nhớ câu chuyện nào nữa. – Ông trả lời cùng

một nụ cười bối rối. – Trí nhớ của ông dạo này tồi quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.