NGÁO ỘP LÚC NỬA ĐÊM - Trang 54

Lúc sau, tôi mệt mỏi bỏ về phòng cùng với Mark.

— Ông nội dạo này khó hiểu quá. – Em tôi nói.

— Thật đấy. Chị cũng thấy ngạc nhiên quá. – Tôi trả lời.

— Ông nội có vẻ… thay đổi nhiều.

— Tất cả mọi người trong nhà này đều thế, trừ Stanley. – Tôi nói tiếp. –

Thằng ôn này lúc nào cũng có thể giở trò ngu ngốc với mình. Hình như nó
chỉ sung sướng khi dọa được người khác sợ hay sao ấy.

— Quên nó đi, thế thôi. – Mark lên giọng. – Cứ làm như mình không thấy

nó. Làm như vậy, sớm muộn gì nó cũng phải thôi ngay cái trò cải trang làm
con ngoáo ộp ấy. Rồi nó sẽ cảm thấy làm như vậy sẽ chẳng giải quyết được
vấn đề gì.

Tôi gật đầu trước khi chúc cậu em một đêm ngon giấc rồi trở về phòng

mình.

“Phớt lờ mấy con ngoáo ộp ấy đi là xong!” tôi vừa sắp gối lên giường vừa

tự nhủ.

Khi đã ngả lưng xuống, tôi kéo chăn kín đến tận cằm. Nằm ngửa, mắt

thao láo nhìn lên trần nhà, tôi cố hình dung xem những kẽ nứt trên đó giống
hình gì. Một số kẽ nứt trông giống những tia chớp. Một số khác nhìn
nghiêng lại chẳng khác gì một ông già để râu.

Toàn thân mệt mỏi, tôi ngáp lấy ngáp để nhưng vẫn không tài nào chợp

mắt được. Hôm nay là đêm thứ hai tôi ngủ ở trang trại. Vì vậy tôi vẫn chưa
thể quen với cái giường mới này.

Tôi bắt đầu đếm cừu cho dễ ngủ. Không có kết quả. Tôi lại thử đếm bò,

đếm đến một trăm, vẫn chẳng có gì hơn. Tôi nằm nghiêng sang bên này, rồi
lại nghiêng sang bên khác, tôi nghĩ tới Sandra, người bạn thân nhất của
mình. Kết cục vẫn cứ thế.

Đồng hồ báo thức đã chỉ gần tới con số mười hai. “Phải cố gắng ngủ đi, –

tôi tự nhủ. – Ngày mai, mình sẽ chẳng khác nào một con ma đói nếu không
ngủ được”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.