NGẬP TRÀN YÊU THƯƠNG - Trang 187

Em trai: “Cái gì cơ?”

Em họ: “Thì... cái ấy đấy.”

Em trai: “Vật cấm á? Mày nghĩ tao mang được cái đấy lên máy bay à?”

Tôi lên tiếng hỏi: “Mang cái gì?”

Em họ: “Không, không có gì! Chị, em với Tử Hạo ra ngoài chơi bóng,

tẹo nữa ăn cơm mới về.”

Ngoài cửa, em họ thì thầm với em trai: “Vật cấm vật kiếc cái gì? Apple

mà là vật cấm à? Suýt nữa thì bị anh hại chết, anh rể là cảnh sát đấy.”

Em trai: “Cảnh sát cái con khỉ!”, câu sau tôi không nghe rõ nữa, nhưng

chắc chắn cũng chẳng phải là lời hay ý đẹp gì.

Em trai mới biết lái xe, lúc ra ngoài, em cầm lái, đi chưa được mười mét,

Vi Vũ đã nhắc nhở: “Đi bên phải, lái xe làn đường bên phải!”

Em trai: “Anh ồn chết đi được!”

Vi Vũ: “Cậu không lái sai làn thì anh nhắc nhở làm gì, ai bảo cậu ngốc

quá mà!”

Em trai: “Ở nước ngoài tôi đều lái bên trái đường, có anh mới là đồ ngốc

ấy!”

Vi Vũ: “Đừng có nói không lại là mắng người khác, còn non lắm, thôi

nhìn thẳng đường mà đi.”

Chưa được năm mươi mét, Vi Vũ lại nhắc: “Bà chị ơi, làn bên phải!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.