NGẬP TRÀN YÊU THƯƠNG - Trang 217

Anh họ nói: “No vấn đề!”

Trên đường trở về, anh họ lái xe, Vi Vũ cũng luôn miệng giục: “Vượt

qua cái xe đó! Nhanh lên, sắp có đèn đỏ rồi, vượt qua đi!”

Thì ra, hai người đều “văn minh” như nhau.

Con trai của chị gái ruột của anh họ Vi Vũ vừa tròn bốn tuổi. Cậu bé đặc

biệt thích... điện thoại của Vi Vũ. Vì trên điện thoại của anh có rất nhiều trò
chơi. Một lần, vào ngày nghỉ, anh họ mang đứa bé đến nhà tôi gửi, còn anh
thì một mình lẻn đi chơi.

Buổi trưa, tôi và Vi Vũ dẫn cậu bé ra ngoài ăn cơm, trong nhà hàng,

người người đi lại tấp nập, ồn ào, cậu bé túm quần của Vi Vũ, gào to: “Chú
ơi, chú ơi, cháu muốn chơi chim nhỏ của chú, ở đâu ạ?”

Tất cả mọi người bỗng im bặt.

Vi Vũ “đầu bốc khói”, lấy di động trong túi quần ra, sau đó nói giọng

trịnh trọng và sang sảng: “Cháu rất thích chơi trò “Chú chim nổi giận” trên
di động của chú đúng không? Đây, cho cháu chơi này!”

Cậu bé cầm điện thoại, vui sướng chơi trò Chú chim nổi giận (Angry

birds).

Về nhà, Vi Vũ hậm hực: “Anh phải xóa trò chơi chết tiệt này đi mới

được!”

Ở nhà kèm học cho cô em họ sáu tuổi làm bài tập ngữ văn mà tôi cảm

thấy cực kỳ áp lực. Vừa nhìn thấy đề bài đã thấy khó rồi, tôi day day trán
suy nghĩ, cô em họ ở bên cạnh lanh chanh: “Chị, chị, chị, bài này em biết,
em nói cho chị nghe!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.