NGÀY CỦA KIẾN - Trang 201

- Cô thôi kiểu giễu cợt ấy đi, cô đã hứa sẽ chân thành cơ mà.

Cô quay lại và nhả ra một cuộn khói nữa.

- Nhưng tôi đang chân thành đây. Tôi sợ anh, và qua anh tôi sợ

toàn thể nhân loại. Tôi sợ đàn ông, phụ nữ, những ông già, những bà
già, những đứa trẻ sơ sinh. Khắp nơi, chúng ta cư xử không khác gì
những kẻ mọi rợ. Tôi thấy hình hài của chúng ta mới gớm ghiếc làm
sao. Chẳng ai trong chúng ta sánh nổi với vẻ đẹp của một con mực thẻ
hay một con muỗi...

- Dứt khoát là thế rồi!

Có điều gì đấy thay đổi trong thái độ của cô gái trẻ. Ánh mắt

được kiểm soát rất tốt của cô dường như đang bị giày vò bởi một
chuyện hoang tưởng thoảng qua. Trong đôi mắt ấy có sự cuồng điên.
Một bóng ma choán lấy con người cô và cô cứ để mặc mình trôi đi,
một cách êm ru, theo cơn điên dại. Các rào cản sụp đổ ở khắp nơi.
Chẳng còn sự kiểm duyệt nào nữa. Cô quên mất mình đang tranh luận
với một đội trưởng cảnh sát mà cô mới chỉ vừa quen biết.

- Tôi thấy chúng ta thật tự phụ, kiêu kỳ, hợm hĩnh, lên mặt vì

được làm loài người. Tôi sợ những người nông dân, những vị cha xứ
và đám lính tráng, tôi sợ các bác sĩ và những bệnh nhân, tôi sợ những
người muốn làm hại tôi và cả những người muốn điều tốt đẹp cho tôi.
Chúng ta phá hủy mọi thứ chúng ta đụng vào. Chúng ta làm bẩn tất cả
những gì chúng ta không phá hủy nổi. Chẳng thứ gì thoát khỏi khả
năng làm bẩn vô đối của chúng ta. Tôi tin rằng sở dĩ người sao Hỏa
không đến Trái đất là vì chúng ta khiến họ kinh sợ; họ rất rụt rè, họ sợ
chúng ta cư xử với họ như chúng ta vẫn cư xử với các loài động vật
quanh chúng ta và cả với chính bản thân chúng ta. Tôi chẳng tự hào gì
khi được làm con người. Tôi sợ, tôi rất sợ đồng loại mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.