CÚ SỐC GIỮA CÁC NỀN VĂN MINH: Godefroy de Bouillon dẫn
đầu cuộc thập tự chinh thứ hai nhằm giải phóng Jérusalem và Saint-
Sépulcre. Lần này, khoảng một trăm nghìn người hành hương bị bốn
nghìn năm trăm kỵ binh phong tỏa. Phần lớn các kỵ binh là những
thanh niên trẻ quý tộc con thứ không được hưởng đất phong vì toàn bộ
thừa kế đều thuộc về con trưởng. Lấy cớ tôn giáo, những quý tộc bị
tước quyền thừa kế này hy vọng chiếm được các lâu đài ở nước ngoài
và rốt cuộc cũng sở hữu được đất đai.
Và họ đã làm như thế. Mỗi lần chiếm cứ được một lâu đài, họ lại
định cư luôn ở đó và bỏ rơi cuộc thập tự chinh. Thường thì họ giao
chiến với nhau hòng giành quyền sở hữu đất đai một thành phố bị
đánh bại. Chẳng hạn hoàng tử Bohémond de Tarente đã quyết định
cướp Antioche cho riêng mình. Quân thập tự chinh phải chiến đấu với
vài người trong số họ để thuyết phục những người này tiếp tục cuộc
thập tự chinh. Nghịch lý thay: để đạt mục đích dễ dàng hơn, quý tộc
phương Tây phải liên minh với các thủ lĩnh phương Đông để đánh bại
các đồng đội của mình. Thế nhưng chính những người đồng đội này
cũng chẳng ngại ngần gì mà không liên minh với những thủ lĩnh
phương Đông khác để chống lại liên minh kia. Tới mức người ta
chẳng hiểu nổi ai đánh nhau với ai, ai chống lại ai và vì sao. Thậm chí
nhiều người còn quên hẳn mục đích ban đầu của cuộc thập tự chinh.
Edmond Wells,
Bách khoa toàn thư kiến thức tương đối và tuyệt đối, quyển II.
122. TRÊN NÚI
Xa xa, những hình thù sẫm màu như là đồi, rồi như là núi xuất
hiện. Lũ kiến bản địa màu xám gọi chỏm thứ nhất là “Núi Than Bùn”
vì trên đó có một mớ lộn xộn khô cong xoăn tít lại. Vượt qua đỉnh này
không có gì là quá khó.