NGÀY CỦA KIẾN - Trang 532

Trong thoáng chốc, 103 hy vọng có được một quãng ngơi

nghỉ nhưng các Ngón Tay đã lại tiến lên. Nếu nó không làm gì thì
trong vài giây nữa, họ sẽ chạm được vào nó! 103 đã có thể nhận
thấy cái búng nhẹ của các Ngón Tay là thế nào rồi. Nó vẫn còn
nhớ hai thái độ cần có trước một người xa lạ: phản ứng hoặc chịu
đựng. Nhưng vì không muốn chịu đựng nên nó đã phản ứng!

Thật tuyệt: con kiến vừa trèo lên tay anh! Jacques Méliès

hân hoan sung sướng. Nhưng con kiến cứ lao tới, chạy trên người
anh, dùng cánh tay anh làm ván nhảy rồi nhảy sang vai Laetitia
Wells.

103 tiến từng bước thận trọng. Có vẻ ở trên người Ngón Tay

kia thì tốt hơn. Nó bình tĩnh phân tích tất cả những gì nó thấy và
tất cả những gì nó cảm thấy. Nếu nó thoát, thì về sau chuyện này
sẽ được nó sử dụng để bổ sung vào pheromon động vật học về
các Ngón Tay. Thật lạ khi đứng trên một Ngón Tay. Đó là một bề
mặt bằng phẳng màu hồng sáng với những cái rãnh dọc ngang, cứ
cách vài quãng đều nhau lại có những cái giếng nhỏ chứa đầy mồ
hôi và hương thơm dìu dịu.

103 bước vài bước trên bờ vai trắng tròn trịa của Laetitia

Wells. Cô không cử động, cô rất sợ mình sẽ đè bẹp con kiến. Con
côn trùng trèo lên cổ cô, cái cổ mịn màng ấy khiến nó thích thú.
Nó tiến về phía miệng rồi dùng toàn bộ sức mạnh ở các chân tỳ
lên đôi gối dựa màu hồng đậm ấy. Nó đi lạc một lúc trong hốc
mũi bên phải Laetitia, cô phải gắng làm mọi thứ để khỏi hắt xì
hơi.

103 ra khỏi mũi và nghiêng mình phía trên quả bóng mắt

trái. Thật ẩm ướt và linh hoạt. Có một hòn đảo màu tím hoa cà ở
giữa một đại dương màu trắng ngà. Nó không dám mạo hiểm đi
vào đấy vì sợ bị dính chân. Nó đã làm đúng vì có thứ gì đó như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.