NGÀY ĐẦU TIÊN - Trang 110

- Người soát vé sẽ thông báo: “Ga cuối cùng mọi người đều phải xuống”

chẳng hạn!

- Còn những chuyến đổi tàu liên vận thì sao hả Walter thân mến? Nào,

hãy cầm lấy chiếc túi đeo vai của anh đi và tới đây, chúng ta chỉ còn chưa
đầy mười phút nữa thôi.

Cuộc chạy mới xuyên qua những đường hầm của nhà ga và cả hai chúng

tôi đã lên được chiếc tàu chợ lần này đi về phương Nam.

Ga xép Holmes Chapel chỉ chào đón hai người chúng tôi buổi tối hôm

đó, và vị trưởng ga đã nhanh chóng phóng thích đoàn tàu nơi chúng tôi vừa
bước xuống bằng một hồi còi. Đoàn xe lửa đã biến mất. Tôi nhìn đồng hồ
đeo tay, chờ chiếc xe đến đón chúng tôi. Rõ ràng là chiếc xe mà tôi chờ đợi
đã trễ hẹn.

- Được lắm, giờ là mười giờ rưỡi, cả bữa tối tôi mới chỉ nuốt cái bánh

kẹp dưa chuột ghê người này và món gà mái đông lạnh mà anh đã hào
phóng tặng cho tôi, chúng ta đang ở giữa nơi đồng không mông quạnh, và ở
đây cái từ này đúng toàn bộ luôn. Anh có định nói với tôi hay là không nào,
chúng ta đang làm cái quái gì tại cái nơi khỉ ho cò gáy này?

- Không!

Walter nổi giận và tôi phải thú nhận rằng tôi đang thấy thích thú khi

nhìn hắn cáu tiết. Cuối cùng cũng xuất hiện trên con đường nhỏ nằm dọc
theo nhà ga một chiếc break cũ kỹ hiệu Hillman đời 1957 mà tôi ngay lập
tức nhận ra, vậy là Martyn đã không quên cuộc hẹn mà tôi đã ấn định với
anh ngày hôm trước qua điện thoại.

- Xin lỗi, anh nói khi xuống xe bằng cách nhảy qua cửa lật đằng sau. Tôi

đến muộn quá, nhưng tất cả chúng tôi đều tập trung tư tưởng vào cái điều
dẫn các vị đến đây tối nay và tôi đã không thể tự do sớm hơn. Lên xe nhanh
đi, nếu các vị không muốn lỡ mất sự kiện! Tôi buộc phải xin các vị lên qua
đường này, anh bạn vong niên cũng là đồng nghiệp của tôi nói thêm và chỉ
vào tấm cửa lật. Mấy cánh cửa tệ hại của chiếc xe này không mở ra nữa từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.