NGÀY ĐẦU TIÊN - Trang 139

- Chúng tôi chưa từng gặp lại nhau.

- Adrian, nếu anh thổ lộ cho tôi biết tại sao cô ấy bỏ anh, tôi sẽ thanh

toán hóa đơn bữa ăn này!

Tôi gọi anh bồi đang đi ngang qua, nhờ mang ra cho chúng tôi thêm

mười hai con hàu nữa.

- Sau khi học kỳ trao đổi đại học kết thúc, cô ấy quay trở lại Pháp để học

nốt chương trình. Khoảng cách vẫn thường làm tàn úa những mối quan hệ
đẹp đẽ nhất. Một tháng sau khi rời đi, cô ấy trở lại thăm bố; sau khi đã vẫy
một chiếc ô tô chở khách, một chuyến phà và cuối cùng là một chuyến tàu,
chuyến đi kéo dài mười tiếng đồng hồ khiến cô ấy mệt lử. Ngày Chủ nhật
cuối cùng chúng tôi ở cùng nhau không tình tứ chút nào. Buổi tối khi tôi
tiễn cô ấy ra ga, cô ấy đã thú nhận với tôi là nên dừng lại ở đó thì hơn. Như
thế chúng tôi sẽ chỉ giữ lại những kỷ niệm đẹp. Tôi đọc được trong ánh mắt
của cô ấy rằng có đấu tranh cũng chẳng ích gì, ngọn lửa đã bị thổi tắt rồi.
Cô ấy rời xa tôi, và không chỉ rời xa về mặt địa lý. Thế đấy Walter, giờ thì
anh biết cả rồi đấy và tôi thực sự không biết tại sao anh lại cười hồn nhiên
như thế.

- Chả vì cái gì cả, đồng đảng của tôi đáp.

- Tôi đang kể với anh là tôi bị bỏ rơi như thế nào còn anh thì cười bò ra,

mà chẳng vì cái gì ư?

- Không, anh vừa kể cho tôi nghe một câu chuyện khiến người ta mê

mẩn, và nếu tôi không nài nỉ, anh đã thề sống thề chết rằng toàn bộ chuyện
này chỉ là quá khứ, đúng không?

- Dĩ nhiên! Thậm chí tôi còn không biết liệu mình có nhận ra cô ấy hay

không. Chuyện xảy ra đã mười lăm năm rồi, Walter ạ, và chuyện tình đó chỉ
kéo dài có hai tháng! Chuyện làm sao có thể khác đi được?

- Tất nhiên là thế rồi, Adrian, làm sao có thể khác đi được? Nhưng anh

hãy trả lời câu hỏi nhỏ này: làm thế nào anh có thể kể cho tôi cuộc tình
không đáng kể này, đã chôn vùi từ mười lăm năm nay, mà không nói lộ ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.