trước chúng tôi là khuôn viên của bảo tàng Hàng hải, tòa nhà lộng lẫy trong
lâu đài của Nữ hoàng và trên đồi cao là đài thiên văn cổ kính nơi tôi muốn
dẫn Walter đến.
- Đây là công trình đầu tiên trên lãnh thổ Anh được dành riêng cho việc
thu nhận những dụng cụ khoa học, tôi giải thích với Walter.
Tôi thấy rõ là tâm trí hắn đang để tận đâu đâu; trông hắn có vẻ lo âu và
những nỗ lực của tôi nhằm giúp hắn thảnh thơi đầu óc dường như là vô ích,
nhưng vẫn còn quá sớm để tôi bỏ cuộc. Chúng tôi vào dưới vòm bát úp và
tôi lại kinh ngạc đến thán phục khi nhìn thấy những dụng cụ thiên văn
Flamsteed đã dùng để vẽ nên bảng định vị các vì sao nổi tiéng của ông vào
thế kỷ 19.
Tôi biết Walter có niềm đam mê dành cho tất cả những thứ liên quan
đến thời gian, nên cũng không bỏ lỡ dịp chỉ cho hắn thấy tuyến thép lớn
đang vạch trên mặt đất đằng trước hắn.
- Đây là điểm xuất phát của các kinh độ, điểm này được xác định vào
năm 1851 và được thông qua trong một hội thảo quốc tế vào năm 1884. Và
đến lúc trời sắp tối, anh sẽ thấy một luồng lazer dày màu xanh mục dựng
thẳng đứng trong bầu trời. Đó là nét hiện đại duy nhất được đưa vào công
trình này từ ngót hai thế kỷ qua.
- Cái chùm sáng lớn mà tối nào tôi cũng nhìn thấy phía trên thành phố,
có phải chính là nó không? Walter hỏi, dường như rốt cuộc cũng quan tâm
đến cuộc trò chuyện với tôi.
- Chính xác. Nó tượng trưng cho kinh tuyến gốc, ngay cả khi kể từ đó,
các nhà khoa học đã xê dịch kinh tuyến gốc khoảng một trăm mét. Nhưng
mốc giờ quốc tế cũng được đặt chính tại đó, mười hai giờ trưa của
Greenwich lâu nay vẫn được dùng làm điểm quy chiếu để tính giờ tại mọi
địa điểm trên khắp hành tinh. Mỗi khi chúng ta xê dịch mười lăm độ về
hướng Tây, chúng ta đang lùi lại một tiếng đồng hồ và khi chúng ta thực
hiện cùng một động tác nhưng là về hướng Đông, chúng ta đang nhanh hơn
một tiếng đồng hồ. Thậm chí các múi giờ cũng xuất phát từ đây.