NGÀY ĐẦU TIÊN - Trang 202

Hydra

- Thật may dì con đã sang tiệm thực phẩm khô gọi nhờ điện thoại để báo
mẹ biết là con vừa cập cảng. Con muốn mẹ ngưng tim hay sao?

Đó là những lời đầu tiên của mẹ khi tôi bước vào nhà. Đó là cách chào

đón tôi của riêng bà, và cũng là cách trách cứ tôi về những tháng dài đằng
đẵng vắng nhà.

- Mắt dì con còn tinh lắm, mẹ không chắc sẽ nhận ra được con nếu tình

cờ gặp trên phố! Đứng ra chỗ sáng để mẹ ngắm con nào. Trông con gầy đi
và sắc mặt xấu quá.

Tôi vẫn chờ thêm hai hay ba lời nhận xét nữa trước khi mẹ dang rộng

vòng tay ôm tôi vào lòng.

- Hành lý của con có vẻ không nặng, mẹ đoán là con chỉ ở lại chừng vài

ngày?

Khi tôi thổ lộ mong muốn được lưu lại trên đảo nhiều tuần, mẹ tôi cuối

cùng cũng thư thái trở lại và âu yếm ôm hôn tôi. Tôi nói bà không hề thay
đổi chút nào, bà vỗ nhẹ vào má tôi, bảo tôi chỉ giỏi khoác lác, nhưng vẫn
nhận lời khen. Rồi bà hối hả vào bếp, điểm lại xem còn bao nhiêu bột,
đường, sữa, trắng, thịt và rau.

- Con có thể biết là mẹ đang làm gì được không? Tôi hỏi.

- Cứ hình dung là mẹ có một cậu con trai vừa đến thăm mà không báo

trước, sau hơn hai năm biệt tích, vì cậu con trai đó đã khéo xoay xở để xuất
hiện vào cuối ngày, mẹ chỉ còn chưa đầy tiếng đồng hồ để chuẩn bị một bữa
tiệc.

- Con chỉ muốn ăn tối cùng mẹ thôi, để con đưa mẹ ra cảng dùng bữa.

- Còn mẹ muốn trẻ lại ba chục tuổi và không bao giờ bị làm phiền bởi

chứng viên khớp!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.