NGÀY ĐẦU TIÊN - Trang 204

- Mẹ nhìn thấy con đang nhún vai đấy nhé! Bà đứng bên cửa sổ phòng

tôi nói vọng ra.

Tôi dành ngày đầu tiên trong kỳ nghỉ để đi thăm thú lại cảnh vật trên

đảo. Chú lừa của lão Kalibanos dẫn tôi theo những lối mòn trải dài. Tôi
dừng chân trước một vũng khuất, tranh thủ lúc vắng vẻ để nhào lặn dưới đó
rồi nhanh chóng lên bờ vì nhiễm cái lạnh như băng của nước biển. Tôi ăn
trưa cùng mẹ và dì trên cảng rồi nghe hai người thay nhau kể chuyện gia
đình, những kỷ niệm được kể đi kể lại không biết chán. Phải chăng cuộc đời
sẽ đến một lúc khi hạnh phúc đã trôi qua và người ta không còn chờ đợi
điều gì nữa? Phải chăng như thế gọi là già đi? Khi hôm nay chỉ nhắc lại
chuyện hôm qua, khi hiện tại chỉ còn là một nét hoài niệm được giấu kỹ sau
những tràng cười?

- Làm gì mà con nhìn chúng ta ghê vậy? dì tôi vừa hỏi vừa lau khô hai

mắt.

- Không có gì ạ… Có phải khi con quay về Luân Đôn, hai người sẽ lại

cùng nhau ăn trưa bên chiếc bàn này để nhắc đến bữa ăn ngày hôm nay như
ôn lại một kỷ niệm đẹp?

- Dĩ nhiên! Tại sao con lại đặt ra một câu hỏi ngốc nghếch đến thế nhỉ?

Dì Elena hỏi.

- Bởi vì con cũng đang tự hỏi tại sao hai người không tận hưởng cái

ngày đẹp đẽ này thay vì chờ lúc con ra đi?

- Thằng con chị cớm nắng lâu quá rồi, dì Elena nói với mẹ tôi. Tôi

không hiểu được lấy một từ trong những lời nó nói.

- Tôi thì có, mẹ nói và mỉm cười với tôi, và tôi tin là thằng bé không hề

nhầm lẫn chút nào. Chúng ta hãy ngừng nhắc chuyện cũ và bàn về tương lai
đi. Dì có kế hoạch nào chưa, Elena?

Dì tôi nhìn chúng tôi, hết mẹ lại sang con.

- Cuối tháng này tôi sẽ sơn lại cửa hàng, ngay trước khi vào mùa du lịch,

dì thông báo với vẻ trịnh trọng. Màu xanh da trời bị nhạt đi nhiều rồi, hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.