NGÀY ĐẦU TIÊN - Trang 91

khả năng là bản mẫu thứ hai, tôi đã thực hiện được một vố lừa khéo léo để
có được nó, tiến hành những xét nghiệm tôi cho là có ích và báo với các
anh. Kể từ giờ trở đi, quyết định về bước tiếp theo của các sự kiện là việc
của các anh; như anh vừa mới nhắc cho tôi nhớ, tôi đã về hưu từ lâu rồi.

- Ngồi xuống đã nào, Ivory, chúng ta còn chưa kết thúc cuộc trò chuyện

cơ mà. Khi nào chúng tôi lấy lại được vật đó.

- Không có chuyện các anh lấy lại được nó đâu. Ngay thứ Hai tới tôi sẽ

trả lại cho nữ chủ nhân của nó.

- Tôi cứ nghĩ người giao nó cho ông là một gã đàn ông cơ đấy.

- Tôi chưa từng nói với anh như thế, mà dẫu sao, chuyện đó cũng chẳng

quan trọng gì.

- Tôi ngờ là văn phòng chúng tôi rất có thiện cảm với chuyện này đấy.

Ông nhận thấy giá trị của món đồ này nếu những dự đoán của ông được xác
nhận. Họa có điên mới để nó di chuyển tự do trong thiên nhiên.

- Hẳn là thế rồi, tâm lý học vẫn luôn không phải là điểm mạnh của tổ

chức chúng ta. Trong lúc này, nữ chủ nhân của món đồ chưa nghi ngờ bất
cứ điều gì, và không có bất cứ lý do nào để thái độ ấy thay đổi. Cô ấy đeo
viên đá này trên cổ, khó có thể tìm ra nơi nào khác để vật này được nặc
danh và an toàn hơn thế. Chúng ta không muốn lôi kéo sự chú ý của bất kỳ
ai và nhất là muốn tránh một cuộc chiến mới giữa các văn phòng của chúng
ta để biết xem ai từ Genève, Madrid, Francfort, anh hay tôi không biết ai
vẫn sẽ tìm cách chiếm lấy cái bản mẫu thứ hai này, và hãy còn quá sớm để
bàn về chuyện ấy, món đồ này sẽ hết sức nhanh chóng quay về với nữ chủ
nhân trẻ trung của nó.

- Và nếu cô ta đánh mất nó?

- Anh thực sự tin là nó sẽ an toàn hơn khi ở chỗ chúng ta?

- “Fair enough

[9]

”, như những người bạn Anh của chúng ta sẽ nói.

Chúng ta có thể coi phần cổ của người phụ nữ này là một dạng lãnh thổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.