NGÀY ĐẦU TIÊN - Trang 92

trung lập.

- Tôi chắc chắn là cô ấy sẽ thích thú khi biết được chuyện này!

Người đàn ông mặc bộ com lê xanh lơ được gọi tên là Paris nhìn qua

cửa sổ. Những nóc nhà của Paris đang trải dài đến ngút tầm mắt.

- Lập luận của ông không vững, giáo sư ạ. Làm thế nào để biết thêm về

nó đây, nếu chiếc mặt dây chuyền này không thuộc về chúng ta?

- Đôi lúc, tôi thực sự băn khoăn tự hỏi liệu mình có về hưu sớm quá hay

không. Các anh đã không hiểu gì về những cái tôi đã vất vả nhọc công biết
mấy để dạy các anh. Nếu vật này thực sự là anh chị em họ với vật mà chúng
ta đang có, những thử nghiệm cũng sẽ không cho chúng ta biết gì hơn.

- Những năm gần đây, dẫu sao thì kỹ thuật cũng đã tiến bộ lên nhiều.

- Điều duy nhất tiến bộ hơn trước, đó là sự nhận thức về bối cảnh đang

khiến chúng ta phải bận lòng.

- Ngừng ngay những bài học của ông lại, chúng ta đã biết nhau quá lâu

rồi! Thực ra trong đầu ông có cái gì vậy?

- Nữ chủ nhân là một nhà khảo cổ, một nhà khảo cổ hết sức tài năng.

Một đứa trẻ vô giáo dục, quả cảm và táo bạo. Cô ấy coi thường thứ bậc tôn
ti, cô ấy tin chắc mình có năng lực hơn những người ngang hàng và chỉ
nghe theo cái đầu của mình, tại sao không để cô ấy làm việc cho chúng ta
nhỉ?

- Ông có thể trở thành một giám đốc phụ trách nhân sự hết sức thuyết

phục đấy! Với một hồ sơ trích chéo như vậy, ông muốn chúng ta tuyển mộ
cô ta?

- Tôi đã nói như thế à? Cô ấy vừa trải qua ba năm tại Êtiôpia để đào bới

đất cát trong những điều kiện khó khăn và tôi sẵn sàng đánh cược rằng nếu
một cơn bão dữ không đánh bật cô ấy khỏi đó thì cô ấy có lẽ đã tìm thấy thứ
mà cô ấy đã lên đường tìm kiếm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.