NGÀY ĐẸP HƠN SẼ TỚI - Trang 186

Tôi bảo lái xe hạ nhiệt độ điều hòa để chống lại cái nóng bốn mươi

độ bên ngoài. “Làm thế nào?”

“Họ tới xin lời khuyên của thầy giáo và hiệu trưởng trường chứ sao.

Họ còn tin vào ai khác nữa?”

“Phải,” tôi nói. “Vậy thì chúng ta yêu cầu hiệu trưởng giới thiệu

trường của ta?”

“Chính xác! Cậu thông minh đấy,” Bedi nói, có lẽ là chế nhạo.
“Chúng ta có hối lộ họ không?” tôi hỏi tiếp.
“Có. Nhưng đừng bao giờ nói ra từ ấy, đặc biệt là với các hiệu

trưởng trường phổ thông. Dẫu sao thì đây cũng là phép tính đơn giản.
Chúng ta trả cho họ mười phần trăm phí ta thu từ một sinh viên tuyển
được.”

Số tiền được định nghĩa rõ ràng như thế nghe không giống hối lộ.
“Chúng ta trả mười phần trăm cho bất cứ ai - các lớp luyện thi, các

nhà tổ chức hội chợ giáo dục hoặc bất cứ ai giúp chúng ta lấp đầy chỗ
trong trường.”

“Thế thì là mười phần trăm,” tôi nói.
“Cậu đang lên kế hoạch truyền thông phải không?” anh ta hỏi.
Suy nghĩ của tôi hướng sang chiến lược truyền thông, sau đó tới

Raghav, rồi từ đó tới Aarti. Cách bộ não nối kết các suy nghĩ với nhau
cho đến khi nó tới nơi muốn đến thật là kỳ lạ.

Bedi tiếp tục nói về chuyện làm thế nào để tuyển được hai trăm sinh

viên cho khóa đầu tiên. Tôi không nghe, nhìn ra những cánh đồng bên
ngoài và nhớ đến mái tóc suôn bay bay của Aarti khi nàng nhấp một
ngụm từ cốc của tôi ở ban công nhà Raghav. Đời thật là chó má khi
người phụ nữ duy nhất mà bạn có thể nghĩ đến lại thuộc về người
khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.