NGÀY ĐẸP HƠN SẼ TỚI - Trang 316

là đỉnh điểm trong cuộc đời mày? Mày nghĩ mày hơn vì mày có xe và
mặc vest à?

“Gopal!” Raghav gọi.
“Hả?” tôi nói, mở choàng mắt. “Gì vậy?”
“Vào đi,” Raghav nói.
Tôi vào văn phòng cậu ta. Tôi vẫn cho tay trong túi, giữ cái chìa

khóa. Theo kế hoạch, tôi sẽ tự nhiên đặt chìa khóa lên bàn cậu ta trước
khi ngồi xuống. Tuy nhiên tôi không thể.

“Có gì trong túi thế?” Raghav nói khi cậu ta nhận thấy tôi không rút

tay ra khỏi túi.

“À, không có gì,” tôi đáp và buông chìa khóa ra. Tôi ngồi xuống đối

mặt với cậu ta.

“Cơn gió nào đưa cậu đến với Cách mạng 2020? Có phải chúng tôi

lại chọc tức sếp cậu không?” Raghav cười khoái trá. “À, mà từ từ, cậu
nói đấy là chuyện cá nhân mà.”

“Phải,” tôi nói.
“Gì vậy?” Raghav nói.
Tôi không biết phải nói gì. Tôi đã chuẩn bị sẵn nguyên một bài diễn

văn. Rằng Aarti xứng đáng với người tốt hơn cậu ta, và tôi là người tốt
hơn đó. Rằng tôi đã thành công trong đời, còn cậu ta thì thất bại. Rằng
cậu ta mới là kẻ thua cuộc, chứ không phải tôi. Thế nhưng, nói ra tất
cả những điều đó lúc này tôi sẽ cảm thấy chính mình mới là kẻ thất
bại.

“Tờ báo thế nào?” tôi nói, cốt để chấm dứt sự im lặng khó xử.
Cậu ta khoát tay. “Cậu tự nhìn thấy rồi đấy.”
“Cậu sẽ làm gì nếu nó đóng cửa?” tôi hỏi.
Raghav không cười. “Tớ vẫn chưa nghĩ tới. Chắc là hết pha một

rồi.”

Tôi im lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.