NGÀY ĐẸP TRỜI ĐỂ XEM KANGAROO - Trang 106

chỉ biết nín thở chăm chú nhìn quang cảnh kỳ dị ấy. Thế rồi đột nhiên một
cục u vỡ ra, phát ra một tiếng nổ làm bắn tung chỗ da ấy, vung vãi những tia
nước nhờn nhớt, tỏa mùi khó ngửi. Rồi liên tiếp dễ đến 20, 30 cục u khác
vỡ theo, bắn đầy những mảng da và nước nhờn lên tường. Phòng bệnh nhỏ
hẹp nồng nặc mùi hôi không chịu nổi. Từ lỗ hổng tối sâu của các cục u đã
vỡ, những con giòi đủ cỡ lớn nhỏ lúc nhúc chui ra. Những con giòi ú na ú
nần bò lổn ngổn. Tiếp theo là những con rết đen nhỏ, vô số chân bò đi, tạo
nên âm thanh rào rạo ghê người. Giòi và rết rồi trùn liên tục bò ra từ các lỗ
hổng ấy. Thân thể Cậu Ếch, nói đúng hơn là cái khối bầy nhầy trước đây là
thân thể Cậu Ếch, đã bị bao kín bởi lũ giòi, rết, trùn tối ám ấy. Từ đôi mắt,
rơi xuống sàn hai tròng mắt tròn to tướng. Ðám rết đen bu lại, hàm cạp
mạnh vào hai tròng mắt ấy. Ðám giòi tranh nhau cuồn cuộn bò lên tường
phòng bệnh rồi lên cả trần nhà. Chúng che kín đèn ống, chui vào đầy trong
máy báo động hỏa hoạn. Sàn nhà đầy giòi, rết và trùn. Chúng che kín cái
giá đèn bên gối làm mất ánh sáng. Chúng bò lên giường, chui vào chăn
nệm. Chúng bò lên chân Katagiri, chui vào trong lớp áo ngủ, chui vào háng
anh. Giòi và trùn chui tọt vào lỗ hậu môn, tai, mũi, từ đấy chui sâu vào
trong thân thể anh. Ðám rết chống môi anh lên, chui vào miệng anh, lớp này
đến lớp khác. Ngập ngụa trong nỗi tuyệt vọng cùng cực, Katagiri hét lớn
lên.

Có ai đấy mở đèn. Ánh sáng tràn lan trong phòng.

"Anh Katagiri". Có tiếng cô y tá gọi anh.

Katagiri mở mắt thấy phòng sáng choang. Toàn thân anh ướt đẫm mồ

hôi, như vừa bị ai tạt nước. Chẳng còn con giòi bọ nào. Chỉ còn cảm giác
nhơn nhớt, rờn rợn trên da.

"Anh Katagiri lại thấy ác mộng rồi chứ gì. Tội nghiệp anh".

Cô y tá nhanh nhẹn chuẩn bị kim tiêm, rồi tiêm thuốc vào cánh tay anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.