NGÀY ĐẸP TRỜI ĐỂ XEM KANGAROO - Trang 200

không, trường sĩ quan có một đội bóng chày rất cừ. Tụi nó thường sang Đài
Loan và Triều Tiên thi đấu giao hữu. "Thằng đó", viên trung úy chỉ về phía
gã trai đang bị trói vào thân cây, "là đội trưởng và là tay đánh chính 1.
Chúng tôi cho rằng cũng chính hắn bày ra trò đào tẩu này. Hắn giết hai ông
thầy Nhật bằng một cái gậy bóng chày. Các ông thầy biết trong trại đang có
chuyện lôi thôi nên sẽ không phát vũ khí cho đám học viên ngoại trừ trường
hợp tối khẩn. Nhưng họ quên mất mấy cây gậy bóng chày. Cả hai người đều
bị đánh vỡ toác sọ. Có lẽ họ đã chết ngay tức khắc. Hai cú đánh không chê
vào đâu được. Cây gậy đó đây".

Viên trung úy ra lệnh cho trung sĩ đem cây gậy tới. Y chuyển cây gậy

cho anh bác sĩ thú y. Anh này cầm lấy bằng hai tay, chìa nó ra trước mặt,
kiểu như một đấu thủ đang bước vào vị trí đánh bóng. Đó chỉ là một cây
gậy bình thường, được chế không khéo lắm, đầu tù, vân không đều. Tuy
nhiên nó khá nặng và được dùng nhiều. Tay cầm đen nhẻm vì mồ hôi.
Trông nó không có vẻ gì là một chiếc gậy vừa mới được dùng để giết hai
mạng người. Sau khi cảm nhận sức nặng của cây gậy, viên bác sĩ đưa trả
cho viên trung úy. Tay này cầm lấy, vụt vài cái nhẹ nhàng ra vẻ một tay chơi
nhà nghề.

"Anh có chơi bóng chày không?", trung úy hỏi viên bác sĩ.

"Hồi còn nhỏ thôi."

"Giờ thì lớn quá rồi hay sao?"

"Không còn bóng chày bóng chiếc gì nữa", bác sĩ nói. Suýt nữa anh đã

hỏi "Thế còn anh, trung úy?", nhưng kịp nuốt mấy chữ ấy lại.

"Tôi được lệnh đánh chết thằng này bằng chính cây gậy mà nó đã dùng",

viên trung úy vừa nói bằng giọng khô khan vừa lấy đầu gậy chọc chọc
xuống đất. "Ăn miếng trả miếng. Nói riêng giữa tôi với anh thôi nhé, tôi
thấy cái lệnh này thật là thối. Đi giết mấy thằng nhóc này thì lợi lộc chó gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.