NGÀY ĐẸP TRỜI ĐỂ XEM KANGAROO - Trang 202

Viên trung úy liền chỉ cho hắn cách cầm gậy, dạy cho hắn những điểm

cơ bản về cách dùng gậy đánh, rồi tự mình thị phạm mấy lần. "Hiểu chưa?
Quan trọng là hai bên hông", y làu bàu qua hai hàm răng nghiến chặt. "Lùi
lại lấy thế, rồi xoay người từ thắt lưng trở xuống. Đầu gậy sẽ tự động di
chuyển theo. Hiểu chưa? Nếu tập trung quá nhiều vào việc vung gậy thì
toàn bộ lực của cậu sẽ dồn vào hai tay, cú đánh sẽ mất uy lực. Phải vặn
người từ dưới hông."

Tên lính xem ra không hiểu lắm những gì trung úy nói, nhưng hắn vẫn

nhấc cái dụng cụ nặng trịch của hắn lên theo lệnh và vụt qua vụt lại một hồi
để tập. Ai nấy đều quan sát hắn. Viên trung úy đặt tay lên tay hắn để giúp
hắn điều chỉnh tư thế cầm gậy. Y là một giáo viên cừ. Chẳng mấy chốc, cú
đánh của tên lính, tuy còn đôi chút vụng về, đã vung lên mạnh mẽ trong
không trung. Kỹ thuật thì tên lính còn thiếu, bù lại y có sức lực cơ bắp nhờ
đã quen công việc đồng áng.

"Được rồi", viên trung úy vừa nói vừa lấy mu bàn tay lau mồ hôi rịn ra

trên lông mày. "Giờ làm đi, giờ cố vụt một cái duy nhất cho ra trò. Đừng để
nó đau đớn."

Thật ra điều y muốn nói là: "Tao cũng chẳng muốn làm việc này hơn gì

mày. Ai đời lại nghĩ ra một trò ngu xuẩn như vậy cơ chứ? Giết người bằng
gậy bóng chày...". Nhưng một sĩ quan không bao giờ có thể nói như vậy với
một người lính.

Tên lính bước lại phía sau người Trung Hoa bị bịt mắt đang quỳ trên mặt

đất. Khi tên lính nâng gậy lên, những tia nắng chói của mặt trời đang lặn hắt
cái bóng dài, bè bè của cây gậy lên mặt đất. Thật là gở, viên bác sĩ thú y
nghĩ. Viên trung úy nói đúng: ta chưa bao giờ thấy một người bị giết bằng
gậy bóng chày. Tên lính giữ cây gậy ở trên không một hồi lâu. Viên bác sĩ
thấy đầu gậy run run.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.