NGÀY ĐẸP TRỜI ĐỂ XEM KANGAROO - Trang 297

Giống như học giả về động vật dựa vào phân tìm thấy trong rừng mà

trắc định được sinh hoạt ăn uống, hành động và tính dục của loài voi, tôi
dựa vào bức thư nầy mà cảm nhận thực tế được hiện hữu của cô. Tất nhiên,
dung nhan của cô, hay loại nước hoa cô dùng... những thứ tạp nhạp ấy thì
tôi không lý đến. Hiện hữu của cô mới chính là tiêu điểm.

Bức thư của cô thật là quyến rũ. Văn chương, nét chữ, cú pháp, lối

xuống hàng, cách tu từ, tất cả đều hoàn bích. Không gọi là xuất chúng. Chỉ
là hoàn bích thôi.

Mỗi tháng, tôi đọc trên năm trăm lá thư từ khách hàng, nhưng thú thật

bức thư của cô là bức thư đầu tiên đã làm tôi xúc cảm đến mức ấy. Tôi đã
lén mang bức thư của cô về nhà, đọc đi đọc lại bao nhiêu lần. Và phân tích
triệt để bức thư của cô. Thư ngắn thôi, nên việc nầy cũng không tốn bao
nhiêu thì giờ.

Kết quả phân tích ấy đã giúp tôi hiểu được nhiều sự thật.

Trước tiên, thư cô đầy ắp những dấu phẩy. Tính ra cứ một dấu chấm câu

lại có đến 6,36 dấu phẩy, cô có nghĩ như thế là nhiều lắm không? Không
những thế, các dấu phẩy ấy lại được đánh thật là bất quy tắc.

Xin cô đừng hiểu là tôi giễu cợt văn chương của cô. Chỉ vì tôi xúc cảm

như thế thôi. Xúc cảm đấy.

Mà không chỉ những dấu phẩy. Tất cả mọi thứ trong bức thư của cô, cả

đến từng vết mực loang ra cuối chữ, cũng đã kích thích tôi, đã làm tôi động
tâm.

Vì sao?

Nói cho cùng, là vì trong dòng văn chương ấy, không có cô! Tất nhiên,

câu chuyện thì có đấy. Một thiếu nữ -hoặc là phụ nữ- đã mua nhầm đĩa
nhạc. Ngờ ngợ rằng đĩa nhạc ấy không chừng có bản nhạc nào khác, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.