NGÀY ĐẸP TRỜI ĐỂ XEM KANGAROO - Trang 295

gì thì tôi chẳng hiểu. Chỉ biết chúng là hiện hữu duy nhất cho thấy phản ứng
đối với những lời giải thuyết của tôi lúc nầy.

Nầy... nầy...

Mà giá-trị-quan của chúng thì thật là đơn thuần. Nghĩa là chỉ có V và U

mà thôi.

V và U là... thì cũng giống như một cặp hề thôi. Không V thì U, không

U thì V, phối trí như thế là tuyệt vời rồi. Tôi có nói gì đi nữa, đối với chúng
cũng chả sao cả. Quan tâm của chúng là: tiếng tôi nói tạo ra chấn động
không khí đến mức nào, thế thôi. Ðối với chúng, chấn động không khí là lý
do hiện hữu của tôi đấy.

Cô cũng nghĩ như thế là tuyệt vời chứ nhỉ?

Nhìn chúng, tôi lại cảm thấy bất cứ lời gì cũng được, hãy cứ tiếp tục mà

nói lên.

Phù.

À, mới đây tôi đã xem một phim thật tội nghiệp. Chuyện một tay hề nói

giễu thế nào người ta cũng chẳng cười được. Cô nghĩ xem. Chẳng có một
người nào cười cả.

Bây giờ hướng vào máy vi-âm mà nói như thế nầy, tôi lại nhớ đến

chuyện phim ấy. Kỳ lạ thật nhỉ?

Cùng một lời nói mà có người nói nghe tức cười đến quặn bụng mà chết,

nhưng người khác nói ra lại hoàn toàn chẳng cười được tí nào cả. Có phải là
kỳ lạ không chứ? Vì thế tôi nghĩ: sự khác biệt ấy có vẻ là bẩm sinh không
chừng. Nghĩa là, đấy, khúc đầu thanh quản của người nầy có phần cong
quẹo nhiều hơn người khác một tí, chẳng hạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.