NGÀY ĐẸP TRỜI ĐỂ XEM KANGAROO - Trang 49

ấy. Nhưng cô hầu bàn đáp rằng: "Xin ông tha lỗi, quán em chỉ có món chả
thịt bằm kiểu nầy kiểu nọ mà thôi".

Tất nhiên, chẳng thể nào trách gì cô hầu bàn được. Cô ấy đâu có quyết

định thực đơn, mà có phải cô ấy thích thú gì chuyện mặc đồng phục ngắn
đến nỗi mỗi lúc cô cúi xuống để đặt chén đĩa lên bàn lại cho thấy cả quần
lót đâu. Thế nên, tôi đã mỉm cười hoan hỉ mà gọi tạm món chả thịt bằm
kiểu Hawaii vậy. Cô hầu bàn đã mách nhỏ rằng khi ăn, cứ gạt bỏ mấy
miếng thơm đi là được.

Cuộc đời đúng là ly kỳ thật. Tôi thực sự chỉ muốn món chả thịt bằm

thông thường, ở đâu cũng có, vậy mà có lúc lại chỉ được đưa đến thứ chả
thịt bằm kiểu Hawaii phải tự mình gạt bỏ mấy miếng thơm đi!

À, mà món chả thịt bằm cô làm hẳn là chả thịt bằm thông thường, ở đâu

cũng có đấy chứ nhỉ? Đọc bức thư của cô, tôi đâm ra muốn thế nào cũng
mong được thưởng thức món chả thịt bằm thông thường cô làm.

So với đoạn văn ấy, có vẻ đoạn cô viết về máy tự động bán vé của xe lửa

quốc doanh có hơi cường điệu một tí. Tiêu điểm cô nhắm đến thì rất hay,
nhưng khung cảnh chưa được lời văn truyền đến tận người đọc. Mong cô sẽ
không quá cố gắng diễn tả cho thật sắc sảo. Kết cuộc, văn chương chỉ là thứ
đắp đổi cho thích hợp mà thôi.

Bức thư của cô kỳ nầy đạt điểm tổng quát là 70 điểm. Kỹ năng văn

chương của cô đang tiến bộ dần lên. Xin vững lòng cố gắng mà không nôn
nóng.

Mong đợi thư sau của cô.

Mùa xuân thật sự đến thì thích quá nhỉ.

Ngày 12 tháng 3.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.