NGÀY HOA LƯ NGƯỢC GIÓ - Trang 164

Chí Trung nhếch môi ngạo nghễ, ghé sát xuống mặt cô.

-Sao, bị hớp hồn rồi à?

Hoài An mím môi đẩy y ra, xoay đầu leo lên ngựa. Chí Trung nắm lấy

tay cô kéo lại.

-Vào trong xe ngựa đi!

-Tôi không thích! Trời đẹp thế này sao phải ngồi trong xe chứ!

-Thế cô muốn cả cái thành Đại Hoàng này biết dung nhan của cô à?

-Biết thì biết, có làm sao đâu!

-Nhưng ta thì có!

Nói rồi, y bế thốc cô lên. Hoài An ngượng chín mặt đấm vào ngực y.

Giữa thanh thiên bạch nhật thế này hắn còn dám làm như vậy với cô, đúng
là không biết xấu hổ mà.

Hoài An mở ô cửa nhỏ, vén màn he hé nhìn ra ngoài. Con phố vẫn tấp

nập người đi như mắc cửi, tiếng rêu rao nô nức lòng người. Chí Trung
nhếch mày nhìn ánh mắt vui thích kia mà đằng hắng.

-Đi từ đây đến Ái Châu mất bao lâu thế?

-Ba ngày.

-Ba ngày?

Hoài An trừng mắt. Từ Ninh Bình đi Thanh Hóa mà mất tận ba ngày

sao?

-Làm gì lâu đến thế? Cùng lắm là hai ba tiếng thôi chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.