NGÀY HOA LƯ NGƯỢC GIÓ - Trang 178

Y thất kinh lao đến bên cô, nâng cô dậy. Áo Hoài An đã bị kéo trễ xuống

để lộ cả bờ vai trắng nõn nà, dây áo yếm cũng đã tuột ra. May mà y đến
kịp, may mà y không đến trễ hơn nữa. Nếu không cả đời này y sẽ hối hận
đến chết.

Cô đang khóc, khóc đến nước mắt thấm ướt cả tóc kia rồi.

Chí Trung cắn răng cởi áo rồi choàng lên người cô. Y ôm cô vào lòng,

bàn tay cô chẳng còn sức buông thõng xuống. Y hôn lên tóc cô, vỗ về
người con gái thường ngày mạnh mẽ, lúc này lại trở nên yếu ớt vô cùng.

Bất chợt y thấy bàn tay cô đầy máu. Chí Trung nhìn quanh, đã thấy con

dao găm nằm lăn lóc dưới đất. Y hoảng hốt nhìn cô từ trên xuống. Rồi nhìn
tên nam nhân đã chết kia. Hắn có một vết thương ngay vai phải.

Chí Trung cắn răng ôm lấy cô mà lắng nghe tiếng khóc cô đau đớn đến

tận tâm can.

-Sao bây giờ anh mới đến hả, đồ vô dụng!

Cô òa lên nức nở, mỗi lúc khóc mỗi to hơn. Y gật đầu liên tục, tay không

ngừng vỗ lên lưng cô.

-Ta ở đây rồi. Đúng rồi, là ngu ngốc mới nghĩ bọn chúng hại ta mà không

hại nàng. Ta xin lỗi.

-Tôi đã gào tên anh bao nhiêu lần anh biết không hả?

-Được rồi, là ta vô dụng mới không thể nghe thấy nàng, là ta vô dụng

mới để vương phi của mình chịu tủi nhục nhường này. Ta sai rồi, nàng
đừng khóc nữa.

Hoài An cơ thể không còn chút sức lực, cô mếu máo khóc tựa trên bộ

ngực trần của y. Cái tên này lúc không cần thì lúc nào cũng ở bên gây khó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.