NGÀY HOA LƯ NGƯỢC GIÓ - Trang 223

Hoài An ngửa đầu nhìn hoa ban như tuyết phủ trên những nhánh cây

khô. Cô không hề biết hoa ban lại có thể sống ở Ninh Bình, trên ngọn núi
cao này. Vậy là, xuân cũng đã đến rồi nhỉ.

Chí Trung giữ cánh hoa trong bàn tay đi về phía mỏm đá. Hoài An nhấc

váy đi theo, không quên nhìn ra một khu rừng hoa ban phủ trắng trời.

-Anh làm gì thế?

-Đây là núi Mã Yên.

Y nhìn ra xa, tay vẫn giữ chặt nắm hoa.

Núi Mã Yên hùng vĩ soi mình xuống kinh đô Hoa Lư, ngàn năm canh

gác cho đất kinh kì. Ngàn năm sau còn đâu?

-Sắp đến rồi.

-Cái gì sắp đến?

Hoài An vuốt một lọn tóc đang bay lòa xòa trước mặt, cô khó hiểu nhìn

gương mặt trầm mặc của y.

-Gió.

Một cơn gió lớn nổi lên, cuốn mái tóc của Chí Trung bay loạn xạ, khiến

tim Hoài An run rẩy.

Chí Trung tung nắm hoa lên, chúng hòa vào gió cuốn lên cao rồi bay đi

xa mãi.

Y xoay lại nhìn cô.

Phía sau y, cả rừng hoa ban đang dao động trước gió, rồi cả trăm, cả ngàn

cánh hoa theo cơn gió mãnh liệt bay về hai người. Hoài An ngước mắt nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.