NGÀY HOA LƯ NGƯỢC GIÓ - Trang 304

Cô phì cười. Còn tưởng là tên người đá này thương hoa tiếc ngọc nữa

cơ...

-Nhưng bọn họ bắt nạt em, em không nhắm mắt làm ngơ được. Đã bắt

nạt em thì đành, đằng này còn động đến Ngọc.

Y thở dài tựa đầu trên mái tóc cô.

-Nếu có thể xóa bỏ hậu cung cũng tốt. Giữ mỗi mình nàng là được rồi.

Cô nhìn ánh mắt suy tư của y. Chí Trung đã toan tính điều gì? Ba hoàng

hậu kia đều là con của ba đại quan rường cột của quốc gia, làm sao có thể
đắc tội.

-Không cần đâu. Bọn họ cùng lắm chỉ có thể khóc lóc, làm gì được em

cơ chứ.

Chí Trung lắc đầu khẽ, vòng tay bất giác chặt hơn.

-Vậy là nàng vẫn chưa biết được sự nhẫn tâm của hậu cung rồi. Ta lớn

lên hai mươi năm trong cung, chưa từng sự nhẫn tâm nào là chưa trải qua.
Phụ hoàng ta hậu cung hoa lệ, ai cũng muốn con mình hiển vinh, mưu kế
cũng vô cùng độc địa. Biết bao nhiêu người đã chết trên con đường tranh
đấu ấy chứ.

Hoài An hiểu. Chí Trung đã mất mát quá nhiều. Long Việt, Long Kính,

hai người anh em ruột của y, đều đã không còn trên cõi đời này. Long Tích
cũng đã chết, Long Cân và Long Đinh căm thù y.

Bức tranh vẽ năm ấy, trong buổi yến tiệc lễ thành thân của cô, các hoàng

tử cùng nhau uống rượu. Mặc dù vẫn đâu đó mùi tranh đấu đẫm máu tươi,
nhưng ít nhất đó là kí ức thanh bình nhất của anh em Chí Trung. Bức tranh
năm ấy, đã không còn viên mãn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.