NGÀY HOA LƯ NGƯỢC GIÓ - Trang 337

Lý Khánh Vân cũng đã hay chuyện, ông lẳng lặng bước vào phòng, nhẹ

nhàng xoa đầu đứa con trai nuôi đang đau khổ đến tận tâm can.

Y ngẩng đầu, nước mắt lênh láng trên gương mặt oai phong, y túm lấy

cánh tay Lý Khánh Vân mà kiềm nén nước mắt đang giàn ra trên má.

-Con đã mất nàng rồi...

Ông thở dài ngồi xuống rồi vỗ lên vai con trai nuôi.

-Chẳng phải ta đã nói rồi sao, ngai vàng kia muốn có được, con phải

đánh đổi những thứ khiến con đau khổ đến chết đi sống lại. Nhưng một khi
con đã vượt qua được chừng ấy nỗi đau, con sẽ là một vị vua ngàn đời khắc
ghi.

Y lắc đầu liên tục, cây trâm gỗ thấm đẫm nước mắt y.

-Con nào muốn làm vua, con chưa từng khao khát ngai vàng đó. Con chỉ

muốn cùng người con gái con yêu cao chạy xa bay, cùng nàng ấy sống đến
hết kiếp này, rồi gặp nhau ở kiếp sau, lại yêu nhau một lần nữa.

-Không Công Uẩn, con đã quên rồi sao? Họ Lê đã cướp ngôi nhà Đinh

thế nào. Mẹ con đã chết như thế nào? Chẳng lẽ con cam tâm?

Y gạt tay Lý Khánh Vân ra rồi đứng phắt dậy đưa mắt nhìn về Hoa Lư

êm đềm.

-Lí do duy nhất ngày ấy để con đồng ý thực hiện kế hoạch này đó là vì

nghĩ, nếu con có thể làm vua, Hoài An sẽ có thể quang minh chính đại ở
bên con, không kẻ nào có thể ngăn được nữa...

-Công Uẩn...

-Nhưng bây giờ thì sao? Nàng ấy đã quên con, nàng ấy đã nguyện lòng

theo hắn...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.