NGÀY HOA LƯ NGƯỢC GIÓ - Trang 363

Đến tháng sau thì Thái sư bị Lý Công Uẩn gán tội mưu phản, Cảm Thánh

hoàng hậu bị phế truất, lưu đày đi xa.

Đến tận lúc đó mới suy nghĩ kĩ lại, Hoài An thấy mình đã đổ oan cho

Công Uẩn rồi. Y có thể tham vọng, có thể dã tâm, nhưng nhất định sẽ
không làm hại cô, không giở trò đánh lén sau lưng. Y tìm thấy cô là nhờ
cây trâm cô đánh rơi lúc nhặt hòn đá.

Tên thích khách kia cũng đã bị Công Uẩn bắt được, đưa tới trước mặt

Hoài An mà thỉnh tội.

Công Uẩn vì cô mà lao tâm khổ tứ như thế, cũng khiến cô đau lòng.

-Đợi khi nào nàng khỏe lại, chúng ta lại đi vi hành nhé.

Cô lo lắng nhìn y. Khoảng thời gian qua, tin đồn về vua Lê Long Đĩnh có

tính hiếu sát, lấy giết người làm thú vui lan truyền khắp nơi, dân chúng
kinh sợ.

Họ đồn Vua tính hiếu sát, phàm người bị hành hình, hoặc sai lấy cỏ gianh

quấn vào người mà đốt, để cho lửa cháy gần chết, lấy dao ngắn dao cùn xẻo
từng mảnh, để cho không được chết chóng.

Đi đánh dẹp bắt được tù thì giải đến bờ sông, khi nước triều rút, sai

người làm lao dưới nước, dồn cả vào trong ấy, đến khi nước triều lên, ngập
nước mà chết; hoặc bắt trèo lên ngọn cây cao rồi chặt gốc cho cây đổ,
người rơi xuống chết.

Có lần vua róc mía trên đầu sư Quách Ngang, giả vờ lỡ tay làm đầu sư bị

thương chảy máu rồi cả cười.

Chẳng lẽ, bọn họ thật sự tin? Người cất công cống Tống để thỉnh kinh

Đại Tạng về cho nước nhà, lại có thể bạo tàn đến thế sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.