NGÀY HỘI QUẢ BÍ - Trang 88

- Một người tốt, ông Drake. Tàn tật vì mắc bệnh bại liệt trẻ em như người
ta thường gọi, thế mà người lớn cũng bị.
- Ông ấy chết vì tai nạn thì phải?
- Ông ấy sang đường lúc nhá nhem tối. Xe lao tới, trên xe nghe nói có hai
thằng mất dạy, râu xồm xoàm. Chúng không buồn đỗ lại, bỏ xe ở một bãi
đậu cách đây hai mươi dặm. Bà vợ vô cùng đau khổ, hầu như tuần nào
cũng mang hoa viếng mộ. Theo tôi, bà Drake chắc cũng không ở đâu lâu
nữa.
- Sao, ở đây bà có ngôi nhà đẹp thế mà?
- Theo bác, tại sao bà ấy bỏ Woodleig Common?
Một nụ cười ranh mãnh thoáng qua trên mặt lão gác:
- Có thể bà ta chẳng còn việc gì ở đây nữa. Nơi đây bà đã hoàn thành khá
nhiều việc, hơi quá nhiều là đằng khác.
- Vì vậy bà cần một địa bàn hoạt động mới?
- Ông đã nói rồi đấy! Bà ấy muốn đi nơi khác để lại dắt mũi nhiều người
khác nữa. Ở đây, chúng tôi đã răm rắp theo bà ấy rồi, mọi việc ổn định rồi.
- Nhưng bà ấy sẽ đi đâu?
- Làm sao tôi biết. Có thể là Riviera, hoặc bờ biển Tây Ban Nha, hoặc Hy
Lạp. Tôi đã nghe bà ta nói nhiều lần đến các đảo ở Hy Lạp. Hình như bà
Buther cũng đã từng đi du lịch ở đó.
- Các đảo Hy Lạp – Poirot lẩm bẩm. Bác thấy bà ấy có dễ thương không?
- Ai? Bà Drake? Ồ, tôi không dám khẳng định. Con người tốt, hay giúp đỡ
mọi người… nhưng ông biết đấy, thiên hạ lại hay không thích những kẻ
làm ơn cho mình. Bà ấy luôn luôn khuyên bảo tôi phải làm gì khi ghép
những cây mận của tôi. Làm như tôi không hiểu gì về chuyện ấy!
Poirot mỉm cười:
- Xin lỗi, tôi phải đi thôi. Bác làm ơn chỉ cho tôi đến nhà Nicholas Ransom
và Desmond Holland.
- Qua nhà thờ, là nhà thứ ba bên trái. Họ trọ ở nhà bà Brand và hằng ngày
đến trường kỹ thuật ở Medchester. Giờ này chắc họ có nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.