NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 150

Cậu ấy chớp đôi mắt tròn xoe: "Học tỷ, em là Cố Khải lớp 10-2."

Thẩm Tịch càng bất đắc dĩ hơn: "Ai quan tâm cậu là Cố Khởi hay Cố

gì (1), tôi muốn hỏi chúng ta quen nhau à?"

Không hiểu sao lại kéo cô một cái, báo hại cô bị trật chân, bây giờ lại

quấn quýt thế này, đây là Quan Âm Bồ Tát phái xuống để trêu người à?

Nào ngờ Cố Khải lại nói: "Vừa rồi chưa quen, nhưng học tỷ gọi tên em

rồi, bây giờ sẽ thành quen."

Cậu ấy còn nghiêm túc bổ sung: "Với cả học tỷ này, họ Cố của em

nghĩa là "ngoảnh lại", chữ Khải nghĩa là "dẫn dắt" (2), vừa rồi chị gọi sai
đó. Nhưng không sao, học tỷ muốn gọi thế nào thì gọi thế đó, chị thích là
được rồi."

(1) (2) Thẩm Tịch gọi nhầm Cố Khải [

顾- gù]: Cố (nghĩa là ngoảnh lại,

nhìn lại) và [

启 – qǐ]: Khải (nghĩa là mở đường, dần dắt) thành chữ [雇 –

gù]: Cố (nghĩa là thuê) và [

起 – qǐ]: Khởi (nghĩa là dậy, rời, rời khỏi).

Đây đừng là đồ ngốc đấy nhé?

Tiết Diễm vẫn luôn trầm mặc không nói bỗng nhiên dừng lại mà không

đi nữa.

Thẩm Tịch nghi hoặc: "Sao thế?"

Tiết Diễm nhìn Cố Khải bên cạnh rồi lại nhìn về phía khán đài bên kia

và nói chậm rãi: "Đang kiểm tra quân số kìa."

Cố Khải cũng nhìn theo hướng mắt của cậu, sau khi được nhắc nhở

như thế thì cũng nhớ ra việc hội học sinh đang kiểm kê người.

Cậu ấy vội vội vàng vàng chạy về phía lớp mình, vừa chạy còn vừa

ngoảnh lại hô: "Học tỷ đợi em nhé! Đợi điểm danh xong em sẽ quay lại!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.