NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 155

Thẩm Tịch dựa vào người Trình Hạ rồi cắn môi nhìn chằm chằm các

tuyển thủ của lớp mình, trái tim trong lồng ngực của cô cũng nảy lên từng
nhịp theo tiết tấu chạy của họ.

Hai gậy phía trước phát huy không tệ lắm, họ tạm thời vẫn đứng thứ

nhất, nhưng vào lúc chuyền gậy thứ ba gặp khúc cua nên bị rơi mất.

Tiết Diễm là người nhận gậy thứ tư, lúc cậu nhận được gậy xong, tất cả

học sinh trong lớp đều gào tên cậu tới khàn cả giọng.

Thẩm Tịch lại cắn răng thật chặt mà quên cả câu cố lên. Cô chỉ nhìn

chằm chằm vào thân ảnh đang vọt tới kia.

Cô đứng ở điểm cuối của đường chạy và nhìn người kia vượt qua từng

người rồi từng người một.

Lúc cậu chạy lại đây, tiếng hò hét xung quanh dường như đều biến

mất, mà tất cả cảnh tượng cũng như nhòe đi.

Tất cả ánh sáng đều tụ lại trên người của người kia.

Trong khoảnh khắc ấy, trong mắt cô chỉ có một người duy nhất là cậu.

Hết chương 15.

Lời của tác giả:

Thẩm Tịch: Đẹp trai thì đẹp trai thật, nhưng đê tiện thì cũng rất đê tiện

=_=

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.