NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 165

Rõ ràng căn phòng này đã được dọn dẹp lại một lần, phòng không phải

kiểu công chúa diêm dúa quá, mà lấy nền chủ đạo là màu vàng nhạt tươi
mới. Khi vừa bước vào, căn phòng như tỏa sáng, mà lại không mất đi vẻ ấm
áp vốn có.

Thẩm Tịch vừa nhìn thấy đã thích, cô không nhịn được mà xúc động

nói: "Dì Trâu, dì bài trí đẹp quá, cháu muốn chuyển hết phòng này về nhà
mình."

Cô nói xong lại thấy có vẻ không lịch sử nên ngượng ngùng vò vành

tai: "Ý cháu là dì trang trí phòng này đẹp thật đấy ạ."

Trâu Tĩnh Thu đương nhiên cũng vui vì có người khen mình, bà véo

mặt Thẩm Tịch rồi cười tới híp mắt: "Con gái thích thật đấy, miệng còn
ngọt nữa."

Đúng lúc này Tiết Diễm đi tới để chuẩn bị về phòng mình, Trâu Tĩnh

Thu lại hất hàm về phía cậu và nói với vẻ ghét bỏ: "Không giống con trai
nhà dì, tính tình y hệt bố nó, vừa ít nói vừa tẻ nhạt."

Tiết Diễm: "..."

Khi Thẩm Tịch vừa tới vẫn còn hơi ngại, nhưng vì Trâu Tĩnh Thu nhiệt

tình nên cô đã thoải mái hơn nhiều.

Lúc ăn cơm tối, Thẩm Tịch còn vào giúp bà một tay. Cô và Trâu Tĩnh

Thu cùng cười cười nói nói, khiến không khí ấm áp của phòng bếp chênh
lệch rõ ràng với sự trầm mặc trong phòng khách.

Tiết Diễm và Tiết Thịnh Cảnh dường như được đúc ra từ một khuôn.

Mặt mũi của họ không chỉ giống nhau tới 6 – 7 phần, mà ngay cả tính cách
cũng giống nhau như đúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.