NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 195

Tiết Diễm đứng ngoài cửa nhưng không tới gần cô. Cậu lấy tay che

người mèo con rồi nhìn Thẩm Tịch: "Nó muốn ở lại đây 2 tuần, tôi chỉ
muốn hỏi cậu có thể thử đừng sợ nó không. Nếu không được thì tôi gửi nó
sang chỗ Giang Diệc Đường."

"Chuyện này thì thử kiểu gì..." Thẩm Tịch làm mặt cầu xin.

Tiết Diễm nhìn cô rồi lại cúi đầu vuốt vuốt lông mèo con, cậu rũ mắt

xuống mà hơi mất mát: "Thế tôi bàn lại với mẹ một chút, gửi nó sang chỗ
Giang Diệc Đường vậy."

Cậu quay người đi gấp gáp, nhưng lại bị Thẩm Tịch gọi lại: "Tiết

Diễm, chờ chút."

Tiết Diễm xoay người rồi lại lấy tay che trên đầu và ngăn người mèo

con lại. Cậu nhìn về phía Thẩm Tịch mà không nói, chỉ dùng ánh mắt để hỏi
thăm.

Thẩm Tịch cắn môi như đưa ra quyết tâm, cô nói nhỏ: "Cậu thích nó

như thế thì để tôi thử xem vậy. Ai bảo hôm nay cậu giúp tôi chuyện lớn như
thế..."

Tiết Diễm nhìn cô chăm chú: "Cậu chắc không? Không phải ép bản

thân quá."

Cậu cũng biết mỗi người đều có thứ bản thân yêu thích và sợ hãi khác

nhau. Giống như rắn vậy, nhiều người sợ nó muốn chết, thế nhưng vẫn có
những người cực kỳ thích nó. Với Thẩm Tịch mà nói thì chú mèo con này
chính là "rắn" trong lòng cô.

Thế nên cậu chỉ hỏi ý kiến chứ không ép buộc cô.

Thẩm Tịch gật đầu, cô nhìn mèo con bị che nửa người mà vẫn ngoẹo

đầu trông ngóng, thì thể hiện vẻ bình vỡ không sợ rơi: "Dù sao nó cũng bé

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.