Cô phải trả lời thế nào đây?
Chỉ trả lời hai chữ "về rồi" à?
Như thế có phải hơi lạnh nhạt quá không? Liệu có khiến cậu ấy hiểu
lầm rằng mình vẫn còn chiến tranh không?
Hay là thêm emo phía sau nữa?
Không không không, emo lại giống như đang làm nũng, như thế có
khiến cậu ấy thấy mình ỏn à ỏn ẻn không?
Hay là thêm câu cảm ơn cậu đã chứa chấp trong những ngày qua?
Không được không được! Vừa mới ở đó thì không nói, bây giờ về nhà
mới nói, cậu ấy sẽ thấy cô đang ra vẻ.
Thẩm Tịch nuốt một ngụm nước bọt, sau đó thận trọng bấm bàn phím
mà tim gan cũng run rẩy theo.
Nhưng đợi tới lúc cô thấy nội dung gửi đi, thì chỉ muốn suy sụp mà ôm
đầu hét lên.
Phì phì phì, cái gì mà
【 Vê rồi】, rõ ràng cô muốn gửi là【Về rồi】!
Về rồi
】mà! (1)
(1) Ở đây Thẩm Tịch muốn viết [
回了- huí le] nhưng lại viết nhầm
thành [
会了- huì le].
Cách gõ chữ độc ác này!
Nguy rồi nguy rồi, một tin nhắn mà sai mất nửa chữ, liệu Tiết Diễm có
nghĩ cô không coi trọng tin nhắn của cậu không?
Thẩm Tịch luống cuống soạn tin nhắn giải thích với cậu.