NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 260

Tâm trạng của Thẩm Tịch mau chóng rơi xuống đáy cốc. Cô bất giác

ngẩng đầu lên rồi tủi thân lên án cậu: "Cậu không hát à?"

Nếu Tiết Diễm không hát thì đến nhà cậu ấy học hát còn nghĩa lý gì

nữa?

Đã không được nghe hát, lại còn để cậu nghe giọng "mổ heo" của

mình, như thế là mất cả chì lẫn chài!

Tiết Diễm hơi ngẩn ra khi thấy biểu cảm của cô.

Cậu rũ mắt xuống thì trông thấy đôi môi trơn móng mà căng mọng kia,

sau đó yết hầu cũng hơi nhấp nhô.

Cậu lại giương mắt đối mặt với cô lần nữa.

Lúc này Thẩm Tịch tủi thân không thôi, trong mắt cũng là vẻ mất mát

khó che giấu.

Dù không quá rõ nhưng vẫn có thể nhận ra cô đã trang điểm rất tỉ mỉ,

mí mắt còn đánh thêm lớp phấn màu hồng nổi bật khiến đôi mắt càng thêm
vô tội hơn. Hàng lông mi vừa vểnh vừa dài đã được chuốt thêm dày đặc và
cong vút.

Tiết Diễm nhớ tới ánh mắt né tránh khó hiểu của cô thì như hiểu ra

điều gì, vì thế mới bật cười. Cậu vươn tay ra vò rối mái tóc cô mất rất nhiều
thời gian để sửa soạn, sau đó chậm rãi lên tiếng trong ánh mắt kinh ngạc và
dần phẫn nộ của đối phương.

"Thẩm Tịch, có phải cậu thích tôi không?"

Cả người Thẩm Tịch cứng đờ, cô không để ý tới hình tượng nữa mà

mở mắt thật to. Nhưng khi kịp nhận ra thì lại vội vàng quay đầu đi và lắp
bắp phủ nhận: "Sao... Cậu tự luyến thế hả... Nam... Nam thần của tôi là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.