NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 258

Thẩm Tịch bị giật mình vì cái nhìn thoáng qua trước khi đi của Tiết

Diễm. Thế là cô túm lấy góc áo của Lâm Gia Âm, sau đó nhỏ giọng kêu
gào: "Cậu thế này là bán tôi đấy! Muốn làm tôi chết dở hả!" (4)

Lâm Gia Âm bình tĩnh lên tiếng, nhưng lời nói lại khiến người ta kinh

ngạc muốn chết: "Muốn "làm" thì cũng là Tiết Diễm "làm". Tôi không có
thứ kia, không "làm" được cậu." (5)

"..."

Đồ không thuần khiết nhà cậu!

(4) (5) Thẩm Tịch dùng từ [

搞死 – gǎo sǐ] nghĩa là làm chết, hại chết,

Lâm Gia Âm cố tình hiểu chữ [

搞 – gǎo] theo nghĩa giường chiếu nhạy

cảm.

Thẩm Tịch lại cảm thụ sâu sắc chân lý "nhìn người không thể nhìn bề

ngoài". Chính cô đã trải nghiệm rồi, đây thực sự là bài học vừa thê thảm,
vừa đau đớn.

Bán người không được, cuối cùng lại thành bị bán. Tự đào hố chôn

mình chính là để chỉ cô đây!

Chiều cuối tuần, Thẩm Tịch lại ôm sách sang nhà Tiết Diễm.

Sau khi nghiêm túc chào hỏi Trâu Tĩnh Thu đang định ra ngoài, cô

kiên trì đi vào phòng của Tiết Diễm. Từ khi nhận ra mình thích Tiết Diễm,
lần nào Thẩm Tịch gặp Trâu Tĩnh Thu cũng thận trọng hơn, giống như đang
gặp mẹ chồng vậy.

Lại ở một mình với Tiết Diễm lần nữa, rõ ràng đã không còn tự nhiên

được nữa.

Chủ nhật chỉ có buổi chiều được nghỉ, buổi sáng họ vẫn phải học bốn

tiết như cũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.