NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 257

thế mà ngày nào cũng phải đi giục người khác nộp bài tập. Thế nào mà hôm
nay cậu ấy lại biến thành lớp trưởng mới rồi?

Thẩm Tịch bất giác liếc nhìn Lâm Gia Âm trước mặt, vừa nhìn thì đã

thấy cô ấy hơi ngẩng đầu nhìn về phía sân khấu, nhưng sau đó lại nhanh
chóng rũ mắt xuống, lông mi dài hơi rung rinh, môi đỏ cũng mím nhẹ lại.

Thẩm Tịch đảo mắt rồi bỗng nhớ đến chuyện gì, thế là cô cười ti tiện,

sau đó kiễng chân lên nói nhỏ vào tai Lâm Gia Âm: "Gia Âm, anh trai trên
bục đẹp trai nhỉ? Tôi có phương thức liên lạc của anh ấy đấy~"

Ý của Thẩm Tịch là nếu Lâm Gia Âm đồng ý xếp cô đứng cạnh, lúc

hát có thể thoải mái một chút thì cô sẽ cho cô ấy phương thức liên lạc của
Từ Hạo.

Lâm Gia Âm hơi giật mình, nhưng một giây sau đã trở về với biểu cảm

thanh thanh đạm đạm. Cô ấy hơi nghiêng đầu mà cười nhẹ: "Thẩm Tịch."

Thẩm Tịch không nghe ra vẻ nguy hiểm trong giọng của đối phương,

cô còn tưởng cuối cùng cô ấy cũng thỏa hiệp nên nhếch môi vui vẻ đáp lại
một tiếng. Có điều, chỉ một giây sau, miệng cười của Thẩm Tịch đã cứng
ngắc lại rồi.

Bởi Lâm Gia Âm nói chầm rãi: "Nếu cậu không biết hát, vậy tôi tìm

người dạy cậu. Theo nguyên tắc lân cận thôi, chính là bạn ngồi cùng bàn
cậu đấy."

"..."

Thẩm Tịch còn chưa kịp nói gì, thì đã nghe thấy Lâm Gia Âm nhỏ

giọng gọi Tiết Diễm ở phía trước.

Không biết hai người có sóng não chung gì, mà chỉ nói hai câu thôi đã

hiểu ý nhau. Tốc độ ấy chớp nhoáng tới mức khiến người ta giận sôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.