NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 316

Nhưng chưa gì Thẩm Tịch đã núp sau lưng anh ấy, còn bưng kín mặt

và không ngừng nhỏ giọng thôi miên bản thân: "Không nhìn thấy mình,
không nhìn thấy mình..."

Có điều trời tính không bằng người tính, đôi mắt quỷ quyệt kia của

Lão Đinh đã trông thấy học sinh nhà mình, đã vậy bên cạnh cô còn có một
nam sinh hư hư thực thực nữa.

"Thẩm Tịch!" Lão Đinh gọi cô một tiếng, sau đó đi tới mà tỉnh bơ đánh

giá Lê Giai. Tiếp đó thầy lại hỏi với Thẩm Tịch: "Được nghỉ nên đi dạo phố
à?"

Thẩm Tịch bắt gặp thầy mình hẹn hò đã rất xấu hổ rồi, cô giật giật

khóe miệng cứng đờ: "Thầy cũng đi dạo phố ạ?"

Cô nói xong thì chuyển mắt sang nhìn cô Đổng hơi mất tự nhiên bên

cạnh: "Em chào cô Đổng."

"Đừng có vội chào với hỏi." Lão Đinh hất hàm về phía Lê Giai với

biểu cảm nghiêm túc, rồi như dùng giọng trần thuật để hỏi cô: "Bạn trai à?"

"Không phải không phải!" Thẩm Tịch suýt giơ cả chân để vội vàng

giải thích: "Đây là anh trai mới của em."

"Anh trai mới? Gọi là Thẩm Tân à?" (1)

(1) Tân nghĩa là mới.

Thẩm Tịch: "..."

Lúc Thẩm Tịch đang im lặng thì Lê Giai lại thong dong mở miệng:

"Chào hai thầy cô, em là anh kế của Thẩm Tịch."

Anh ấy dừng một chút rồi bổ sung câu: "Anh kế tương lai."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.