NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 319

người độc thân, sự thật thì lại dính nhau không thôi.

Dường như Lão Đinh bị cô nói trúng nên hơi che miệng ho khan:

"Tóm lại là nhớ giữ miệng, sau này thầy gửi kẹo mừng cho."

Thầy nói xong câu đó thì bị cô Đổng vẫn luôn im hơi lặng tiếng giận

quá hóa giận mà đập vào cánh tay.

Thẩm Tịch cười hì hì chúc mừng một câu, sau đó bổ sung: "Thầy ơi,

em muốn hai phần!"

Cô đưa mắt nhìn Lão Đinh và cô Đổng đi rồi thì mới thở dài một hơi.

Lúc này Lê Giai cũng mới nhận điện thoại xong, anh ấy trả lại điện

thoại và túi cho cô, trên mặt còn mấy phần ý cười.

Thẩm Tịch nhận túi rồi hơi nghi hoặc nhìn Lê Giai: "Anh cười cái gì?"

"Cười em có bạn trai tốt."

Lê Giai ngậm ý cười, rồi chưa đợi Thẩm Tịch hỏi gì thì đã bảo cô tới

tiệm bánh Mật Ngữ, sau đó vẫy tay đi mất.

Thẩm Tịch hơi lờ mờ, có điều cô vẫn đi tới tiệm bánh Mật Ngữ theo

lời anh ấy nói.

Mật Ngữ là tiệm bánh ngọt nổi tiếng ở thành phố C. Tiệm bánh này

mới mở từ 2 năm trước, tuy mặt tiền không lớn, cũng không tuyên truyền gì
nhiều nhưng làm ăn lại phát đạt vô cùng. Chưa kể nữ sinh ngày thường
thích ăn đồ ngọt thường chạy vào xem, ngay cả nam sinh ít quan tâm tới đồ
ngọt cũng đều coi tiệm bánh ngọt này là lựa chọn hàng đầu.

Trong thời gian hai năm, tiệm bánh đều nhờ vào tiếng hay đồn xa mà

đạt được danh tiếng như bây giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.