NGÀY NÀO ĐI HỌC CŨNG PHẢI BỰC - Trang 359

Sau khi đã thân quen rồi, Thẩm Tịch cũng không quá câu nệ mà phóng

khoáng nói: "Dì, lát nữa cháu vào phòng tìm cậu ấy, phiền dì giúp mẹ
cháu."

Thẩm Tịch tiễn Trâu Tĩnh Thu và bà Thẩm mày ủ mặt chau nhà mình

đi rồi, mới xoay người vào phòng của Tiết Diễm.

Cô đứng ở cửa ra vào gõ một cái nhưng không có ai đáp lại, đến khi

đẩy cửa phòng vào cũng không thấy bóng người.

Phòng của nam sinh trước giờ vẫn sạch sẽ và gọn gàng như thế. Ánh

nắng chiếu vào từ cửa số thủy tinh khiến căn phòng sáng rõ hẳn lên.

Thẩm Tịch đi đến bên bàn sách thì thấy cuốn sách trên bàn còn đang

mở ra, như vậy không lâu nữa chủ nhân sẽ trở về đọc tiếp.

Trong lúc lơ đãng, cô liếc qua thì trông thấy cửa sổ đối diện.

Thẩm Tịch hơi nheo mắt lại mà đứng bên cửa sổ, khi thấy rèm cửa

bằng lụa trắng của khung cửa sổ đối diện bị gió thổi lên thì hơi ngạc nhiên.
Ơ, thì ra cô ra ngoài mà quên không đóng cửa sổ.

Nhưng sau khi kinh ngạc, Thẩm Tịch lại bình tĩnh thu tầm mắt lại. Cô

đang định cúi đầu nhìn đầu đề trên sách thì đầu đột nhiên thoáng nghĩ tới
một chuyện. Cô chợt ngẩng đầu nhìn về phía cửa sổ đối diện.

Thì ra phòng ngủ của cô đối diện với phòng ngủ của Tiết Diễm!?

Ở giữa chỉ có hai nhà để xe nhỏ! Vậy bình thường cô ở trong phòng...

Tất cả những thứ nên nhớ tới và không nên nhớ tới đều tràn vào đầu

Thẩm Tịch như thủy triều.

Cô thế nhưng lại nhớ rõ mình từng hét lên muốn tìm đường chết khi

coi Tiết Diễm là "Giang nam thần", lúc trước nhận ra mình thích Tiết Diễm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.