NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 111

– Đến lúc chúng ta đi rồi đó. Chúng ta còn có cả một quãng đường dài

quay lại Đền Dendur trước mặt.

Không trì hoãn thêm phút giây nào nữa, họ khởi hành, chèo xuồng ngược

về Newburgh trong những tia nắng đầu ngày, rồi đón chuyến tàu sớm dành
cho người đi làm buổi sáng hướng về thành phố New York. Khi đã an vị trên
tàu, ông Rakshasas nói cho Faustina nghe về việc họ sẽ làm gì một khi về
đến ngôi đền của bảo tàng.

Ông hướng dẫn:
– Ba người chúng ta sẽ đến nhà John. Nếu may mắn, Nimrod và Philippa

cũng đã quay về từ London cùng với cơ thể cháu, Faustina. Ngay khi chúng
ta đã hồi phục lại cơ thể, cháu có thể quyết định hướng đi tiếp theo của cháu,
trong khi những người còn lại nghĩ cách giải quyết vấn đề nho nhỏ của Leo.

Faustina nói:
– Cám ơn ông, ông Rakshasas. Ông không biết cháu biết ơn ông và John

như thế nào đâu. Hơn tất cả mọi chuyện, cháu thật sự trông đợi lại thấy được
một ít màu sắc trong cuộc sống của cháu.

Họ về đến Bảo tàng Metropolitan vào khoảng chín, mười giờ sáng. Cuộc

đình công vẫn còn tiếp diễn, nhưng họ không nghĩ nhiều về điều đó mãi đến
khi họ đến gần cánh cửa Đền Dendur, nơi sẽ giúp cho ba djinn rời khỏi linh
giới và về lại thế giới của người sống, của vật chất. Ở đó, một cú sốc không
lấy gì làm dễ chịu đang chờ đợi họ: cũng gã đàn ông kì lạ xám xịt mang
kiếm đó đang chặn ngay lối vào, lưng quay về phía cửa, như thể đang canh
chừng một điều gì đó.

Faustina thầm thì:
– Đó là một trong những sinh vật cháu đã thấy trong cái hang ngầm ở

Trung Quốc. Một trong những cương thi cháu đã nhắc đến.

John hỏi Leo:
– Chúng ta có thể vượt qua nó không?
Leo thầm thì trả lời lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.