NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 117

Sam cố gắng hết sức để nâng người dậy, nhưng không có gì ông có thể

làm trước sức mạnh vĩ đại của cánh tay ông Groanin. Rồi, với việc thở hổn
hển một tiếng lớn, cả người ông dường như lịm xuống khi ông chấp nhận
thất bại.

– Ba!
Ông Groanin đã thắng. Trọng tài nâng tay ông lên cao và hét lớn:
– Người chiến thắng!
Ôm chầm lấy cậu Nimrod, Philippa nói như sắp phát khóc:
– Thắng rồi! Ông Groanin thắng rồi!
Họ leo lên võ đài trong khi Philippa ôm chầm lấy vị quản gia, cậu Nimrod

giơ cao cánh tay còn lại của ông lên không khí một cách đắc thắng và khen
ngợi:

– Làm tốt lắm, anh Groanin. Tôi phải đánh giá lại anh rồi đấy.
– Cám ơn ngài.
Sam nằm im tại chỗ trong mấy giây, rồi lăn qua nằm sấp và lắc đầu như

thể không tin tưởng được, trước khi dộng nắm tay xuống sàn một cách giận
dữ.

Cậu Nimrod nói nhỏ:
– Tôi hi vọng ông ấy chỉ giận dữ với chính mình. Làm phật lòng thiên

thần là một việc không hay chút nào. Cứ nhìn những chuyện xảy ra ở Ai Cập
là biết. Đó là chưa kể đến Sodom và Gomarrah. Thiên thần có thể là những
kẻ thua cuộc cay cú nhất.

Ông Groanin chớp mắt vài cái để ngăn mồ hôi lăn vào mắt, và khi ông

nhìn về phía Philippa lần nữa, họ đã quay trở về khu hầm mộ dòng
Carthusian ở Malpensa. Ông đã một lần nữa mặc lại bộ đồ quản gia bình
thường của mình, và Sam đang ngồi trên một dãy kệ giữa hai cái xác ướp
với vẻ mặt cực kì ảo não.

Đặt tay lên vai vị thiên thần, Philippa cố nghĩ ra một điều gì đó dễ chịu để

nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.