NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 152

– Xin lỗi đã làm phiền cô, Doc, nhưng cô có thể giúp tụi cháu lo vụ vé

máy bay được không ạ?

Doc bảo:
– Xin lỗi đã không làm ngay.
Bà rút ra một cái khăn mùi soa màu đỏ to đùng, nhìn vào cái nút thắt trên

đó, rồi thở dài một tiếng, miệng lẩm bẩm:

– Nó là gì mới được?
John thắc mắc:
– Cái gì là cái gì cơ?
– Từ trọng tâm của cô. Lâu lắm không sử dụng, cô quên mất tiêu nó là gì

rồi.

John ngạc nhiên hỏi lại:
– Nhưng không phải cô đến đây bằng lốc gió sao?
– Cô chỉ nói vậy thôi. Sự thật là, cô đến đây bằng máy bay. Cô không

thích người khác biết được cô đã quên mất từ trọng tâm của chính mình.
Xấu hổ chết đi được. Làm cô có vẻ kém cỏi. Và y tá mà như vậy thì không
tốt chút nào.

John hỏi:
– Cô quên nó từ khi nào?
– Từ cách đây sáu tháng. Hoặc có thể lâu hơn. Khi cô còn ở Amazon. Có

một cách để nhớ lại một từ trọng tâm đã quên. Nhưng cô lại không nhớ nổi
cách đó là gì.

Lắc đầu, bà nói tiếp:
– Có lẽ phải tốn thời gian để nhớ ra. Rất nhiều thời gian. Có thể đến cả

mấy tuần.

Faustina nói:
– Chúng cháu không thể chờ lâu vậy.
John thở dài bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.