NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 154

– Chưa bao giờ tớ cảm thấy không được chào đón trong chính cơ thể

mình như vầy.

Faustina hỏi:
– Ai nói cậu không được chào đón?
John bảo:
– Nhắc đến không được chào đón, không phải cha cậu ở đằng kia sao,

Finlay?

Finlay hờ hững nói:
– Cậu biết là ổng mà. Chắc ổng cũng đang trên đường đến London.
Virgil McCreeby mặc một bộ vét bằng vải tuýt và có bộ râu cằm nhìn

giống một cái bàn chải đánh giày. Và nhìn gã không có vẻ gì giống một
người đàn ông đau khổ vì bị thất lạc đứa con trai độc nhất.

John hỏi Finlay:
– Cậu có nghĩ ông ấy thấy cậu không?
Finlay bảo:
– Cậu biết là không mà. Câu hỏi ở đây là, tớ nên trả đũa ổng như thế nào

đây. Ý tớ là, tớ không thể để ổng thoải mái thoát khỏi chuyện đó được. Phải
có điều gì đó tớ có thể làm chứ. Vì chúa, ổng đã biến tớ thành một con chim.

John nói:
– Chỉ vì cậu làm ông ấy bực mình thôi. Ông ấy đã mất bình tĩnh. Các ông

bố vẫn thường trừng phạt con trai đấy thôi.

– Đúng, nhưng cậu đừng quên, chú Nimrod đã nói với ổng về điều ước

thứ tư để biến tớ lại thành người. Và ổng đã không thèm ước. Ổng muốn giữ
lại những gì có được từ hai điều ước đầu tiên.

John đồng ý:
– Ừ, như vậy là quá tệ. Đáng lẽ ông ấy không nên làm vậy.
Faustina gợi ý:
– Chị đã đọc ở đâu đó là, người ta có một danh sách hành khách cấm bay

ở quầy đăng kí thủ tục. Để giúp nhận dạng những đối tượng khả nghi. Chị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.