NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 157

– Gì? Kẻ cướp La Mã ấy à? Tôi sẽ không chọn ông ấy vào vai độc giả

đâu. Tôi nói, đó không phải là người tôi có thể hình dung ra cảnh đang cầm
đọc một cuốn tiểu thuyết trinh thám mới nhất của John Grisham.

Cậu Nimrod giải thích:
– Sách là cội nguồn của sức mạnh và địa vị vào thời điểm đó. Cho dù anh

có là một độc giả hay không. Trước La Mã, Attila còn càn quét
Constantinople, thủ phủ của Đế quốc Đông La Mã, nơi ông đã cướp đi một
thư viện mà hoàng đế Byzantine

[14]

đã cướp từ tay người Ba Tư. Và người

Ba Tư trước đó đã cướp nó từ Trung Quốc.

Ông Groanin gật đầu vẻ nghiêm trọng và nói:
– Như tôi vẫn thường nói, có nhiều kẻ trộm trong thư viện hơn cậu nghĩ.

Tôi biết mà. Tôi từng làm việc trong một thư viện. Đó là nơi…

Cậu Nimrod ngắt lời:
– Tôi biết. Anh đã bị mất một cánh tay bởi một con hổ trong Thư viện

Anh Quốc. Anh đã kể chuyện đó bao nhiêu lần rồi mà.

Ông Groanin làu bàu:
– Xin lỗi vì đã thở.
Rồi ông khụt khịt mũi và lại nhăn mặt khi mùi của con kênh xộc vào cánh

mũi nhạy cảm của ông.

Cậu Nimrod kể tiếp:
– Trên đường quay lại La Mã vào năm 453 sau Công nguyên, Attila đã để

lại thư viện đó ở Torcello. Và nó vẫn ở đấy từ đó đến giờ, dưới sự trông coi
của Hội Hiệp sĩ dòng Thánh Mark. Ngày nay, nó là thư viện Đông phương
tốt nhất châu Âu.

Ông Groanin nói nhát gừng:
– Trên tư cách một người từng làm thủ thư, tôi chưa bao giờ nghe nói về

nó.

Cậu Nimrod nói:
– Thư viện Attila không mở cửa với công chúng. Nó chỉ dành cho Hội

Hiệp sĩ dòng Thánh Mark, và tôi là Tổng Chỉ huy của cái hội đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.