NGÀY TÁI SINH NHỮNG CHIẾN BINH ĐẤT NUNG - Trang 158

Nói rồi cậu Nimrod cho họ xem một cái mề đay bằng vàng đính trên một

sợi ruy-băng lụa màu tím mà cậu đeo quanh cổ.

Giờ đây, đến lượt ông Groanin rên rỉ và trợn mắt với Philippa. Ông than

thở với cô:

– Ta biết ngay mà. Như ta vẫn thường nói, người đã có sẵn nhiều thứ

luôn là người có được nhiều thứ hơn nữa.

* * *

Torcello là một hòn đảo nhỏ với đầy những ngôi nhà sơn màu sáng, đơn

giản, nhiều cái nhìn như thể đang sụp xuống. Ẩn trong một dãy tường vô
danh là một cánh cổng nước tối tăm và ẩm ướt. Đi bằng thuyền là cách duy
nhất để đi qua lối vào được che đậy khéo léo này. Chỉ đến khi họ đã rời khỏi
thuyền và bước lên dãy bậc thang đá trơn trượt để mở ra một cánh cửa gỗ
nặng nề, Philippa mới có thể cảm nhận được kích cỡ và tầm quan trọng thật
sự của tòa nhà.

Họ đang đứng dưới tòa mái vòm bằng bê tông khổng lồ, chắc chắn, cao

gần bốn mươi lăm mét, với phần trung tâm để hở, hay còn gọi là giếng trời,
mở ra một khoảng không giữa trời.

Ông Groanin hỏi:
– Chưa bao giờ tôi nghe nói đến một thư viện có lỗ thủng trên mái. Họ

không sợ sách bị ướt khi trời mưa sao? Tôi nói, họ không sợ bị ướt sách hay
sao?

Cậu Nimrod cho biết:
– Những cuốn sách được cất giữ trong các căn hầm bao quanh khu trung

tâm. Chúng không bao giờ bị ướt. Khi trời mưa, thủ thư chỉ việc quét nước
xuống các bậc thang là được.

Cậu Nimrod dẫn mọi người băng qua dãy sàn lát đá cẩm thạch đến nơi

một người thủ thư có vẻ đang đợi họ. Nhưng đến gần, họ nhận ra đó là hai
người thủ thư. Một người cao chừng hai mét mốt, và đang bế trên tay một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.